Truyện Tôi Nghi Ngờ Ông Xã Ngoại Tình - Chương 38. Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật Trong đó có một người vỗ vỗ bả vai của một nữ đồng nghiệp khác: "Tháy không, đó mới là dáng vẻ của người gả cho tình yêu, cảm giác như phim thần tượng cũng Hãy đóng vai ông Sáu kể lại chuyện Chiếc lược ngà Tôi người chiến sĩ ở chiến trường Nam Bộ. Nghe theo tiếng gọi thiêng liêng của tổ quốc, tôi bỏ lại mẹ già con thơ lên đường đi nhập ngũ. Giữa những năm tháng ác liệt của chiến tranh cha con tôi thật khó mà gặp mặt nhau được. Mãi đến khi con lên 8 tuổi tôi mới có dịp trở về thăm quê. Web game giãn cách xã hội cho phép bạn đóng vai ông Trump đập tan đám đông tụ tập. Nhật Bản cũng giống như nhiều quốc gia khác trên thế giới, hiện đang khuyến khích mọi người thực hành giãn cách xã hội để ngăn chặn sự lây lan của coronavirus. Mặc dù vậy, vẫn có Ông Não Văn Sáu (bên phải) - gương điển hình trong xây dựng nông thôn mới. Nói về hoạt động khuyến học của tộc họ Karit, ông Não Văn Sáu cho biết thực hiện lời dạy của Bác Hồ chăm lo sự nghiệp "trồng người", ông vận động tộc họ xây dựng quỹ khuyến học Cảnh ngã của Trương Hàn bị chê thô vụng trong Các quý ông khu Đông Bát vào top tìm kiếm Sao quốc tế 10/09/2022 08:30 Cảnh diễn viên Trung Quốc Trương Hàn kéo dây áo ngực của Vương Hiểu Thần khi cô ngã bị chê thô vụng, sàm sỡ phụ nữ. 2qogZue. Câu hỏi vu lu 21 tháng 12 2019 lúc 1259 vu lu 21 tháng 12 2019 lúc 2244 viết đoạn văn đóng vai ông sáu kể lại cảnh chia tay với bé thu lúc ở chiến khu Xem chi tiết vu lu 21 tháng 12 2019 lúc 1812 viết đoạn văn đóng vai ông sáu kể lại cảnh chia tay với bé thu lúc ở chiến khu Xem chi tiết BÀI LÀM VĂN Đề Đóng vai nhân vật ông sáu kể lại cảnh chia tay với bé thu lúc ở chiến khu NHANH NHÉ !!! THANKS !!! Xem chi tiết cảm nhận về tình cảm cha con của ông sáu trong đoạn trích "đến lúc chia tay,.......và đôi vai nhỏ bé của nó run run". giúp tớ với Xem chi tiết Đóng vai nhân vật ông sáu kể lại cảnh chia tay với bé Thu lúc ở chiến khu kể theo ngôi thứ nhất Xem chi tiết Hạ Hạ 24 tháng 12 2021 lúc 939 Viết một đoạn văn khoảng 12 câu theo cách lập luận diễn dịch làm rõ tình cảm cha con sâu nặng,cảm động của ông Sáu và bé Thu trong cảnh chia tay,trong đó có sử dụng kiểu câu phủ định mang ý nghĩa khẳng định và phép lặp để liên kết gạch dưới câu phủ định mang ý nghĩa khẳng định và các từ ngữ được sử dụng trong phép lặp Xem chi tiết Viết 1 bài văn ngắn đóng vai Lão Hạc kể lại cuộc trò chuyện với ông giáo về việc bán chó. Giúp em với ạ. Em cảm ơn mng Xem chi tiết Trong tác phẩm “Chiếc lược ngà” của nhà văn Nguyễn Quang Sáng, đoạn ghi lại cảnh chia tay của cha con ông Sáu có đoạn viết “Nhìn cảnh ấy…. Trái tim mình”.a. Vì sao khi chứng kiến cảnh này, bà con xung quanh và nhân vật “tôi” lại có cảm xúc đó ? Xem chi tiết Viết 1 đoạn dưới cái nhìn của Bé Thu nghị luận suy nghĩ về sự mất mát của chiến tranh gây bao nỗi đau cho các gia đình, suy nghĩ về tình cảm cha con...để ghép vào bài đóng vai bé Thu kể lại câu chuyện "Chiếc lược ngà" mọi người giúp mình với ạ Xem chi tiết Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà trong tác phẩm “Chiếc lược ngà” thể hiện rõ tính cách, cảm xúc, hành động của ông Sáu ngay sau lược ngà là một tác phẩm cảm động trong chương trình văn học lớp 9. Đây cũng là một trong những bài học thường được đưa vào đề thi các năm. Hãy cùng bài viết dưới đây tham khảo qua dàn ý chi tiết và bài văn mẫu cho đề bài Hãy đóng vai ông Sáu và kể lại truyện Chiếc lược ngà nhé!Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà đầy cảm độngContent1 Những lưu ý trước khi đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược Trước khi gặp bé Khi gặp bé Thời điểm chia tay bé Thu để quay lại chiến trường2 Dàn ý đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược Mở Thân Kết bài3 Bài văn mẫu đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngàNhững lưu ý trước khi đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngàKhi đóng vai ông Sáu kể lại câu chuyện Chiếc lược ngà, học sinh cần lưu ý phân tích diễn biến nội tâm cũng như cảm xúc của nhân vật theo từng mốc thời điểm quan khi gặp bé ThuÔng Sáu háo hức, nôn nao vì sắp đến ngày được gặp lại con đêm hôm trước ông không ngủ được, mường tượng ra cảnh hai cha con hội ngộ gặp bé ThuĐau đớn khi con không nhận ra lực, buồn khổ khi càng lại gần con, con lại càng đẩy mình ra muốn con gọi mình một tiếng “ba”.Thời điểm chia tay bé Thu để quay lại chiến trườngCuộc chia ly đầy nước mắt khi bé Thu gọi ba. Ông Sáu vừa buồn vừa tiếc nuối vì không thể ở bên con nhiều hơnSau khi quay lại chiến trường, ông Sáu ân hận mãi vì mình lỡ đánh cẩn thận, tỉ mỉ mài cho con chiếc lược ngà như đã ý đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngàMở bàiGiới thiệu khái quát truyện ngắn Chiếc lược ngà bằng lời của ông bàiNgày trở vềTâm trạng vui vẻ, háo hức vì sắp được gặp lại bố mẹ, vợ sau bảy năm xa cách, đặc biệt là bé chồn, nao nao, không biết con gái đã lớn thế nào,nó có vui khi gặp lại mình quê nhà không có gì thay đổi nhiều, vẫn rất thân thuộc, gần gũi như gặp con gáiCất tiếng gọi trong sự kỳ vọng nhưng con bé chỉ tròn mắt nhìn, coi mình như người xa lạ → hụt hẫng, đau đớnMuốn ôm con vào lòng, thấy bé Thu sợ hãi, chạy trốn mình thì buồn bã, thất vọng vì con không chịu nhìn ba ngày ở nhà chỉ quanh quẩn để vỗ về con gái nhưng nó càng đẩy anh ra xa. Tha thiết được nghe con gọi một tiếng ba nhưng bé chẳng bao giờ chịu đối thoại của hai cha conKhi má bảo gọi ba vào ăn cơm, bé Thu chỉ nói trống không. Tôi chỉ biết cười gượng gạo, buồn nhưng không thể làm Thu nhất quyết không gọi ba dù cần giúp bữa cơm, tôi gắp cho nó miếng trứng cá ngon nhất nhưng nó đã dùng đũa hất ra, làm cơm vãi khắp mâm. Tức giận, tôi đã vung tay đánh vào mông nó. Bé Thu không khóc, im lặng, gắp miếng trứng cá bỏ lại bát rồi bỏ đi sang ngoại → tôi vô cùng buồn bã và hối chia tay nghẹn ngàoTôi bận rộn tiếp đón bà con làng xóm mà chưa kịp để ý đến mặt bé Thu không còn bướng bỉnh như mọi khi mà trở nên buồn lúc chia tay, mọi thứ như vỡ òa khi bé Thu cất tiếng gọi ba đầu tiên. Bé chạy đến ôm lấy tôi, hôn lên vết thẹo và giữ không cho tôi đi ra chiến nghẹn ngào, chỉ kịp dặn và trấn an con bằng câu “Ba đi rồi ba sẽ về”, nhưng nó dứt khoát không cho tôi người dỗ dành, bé Thu mới để tôi ra chiến trường. Trước lúc đi, con bé còn dặn tôi mua cho nó chiếc lược. Tôi đồng ý và chia tay con trong cảnh vô cùng bịn rịn, xúc trở lại chiến trường nhưng trong lòng không bao giờ quên lời hứa với bàiKhái quát lại ý nghĩa câu văn mẫu đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngàTôi là Sáu- một người chiến sĩ xung phong trên chiến trường Nam Bộ. Ngày tôi tạm biệt mái ấm gia đình để lên đường ra trận, con gái tôi- bé Thu mới chỉ được một tuổi. Với tôi, bé Thu là niềm hạnh phúc nhất cuộc đời này, cũng chính là động lực để tôi hết mình chiến đấu và sớm ngày trở về gặp con. Đằng đẵng bảy năm trôi qua, tôi mới có dịp quay về quê nhà. Dẫu cho tấm ảnh má con nó tôi vẫn luôn nâng niu và nhìn ngắm mỗi ngày thì cái cảm giác được gặp con, được ôm con vào lòng vẫn khiến tôi khao khát, mong chờ vô nhớ ngày tôi đi, bé Thu còn được ẵm trên tay mẹ. Gương mặt con bé kháu khỉnh, đáng yêu lắm. Những ngày vợ đến thăm, tôi đều nhắn nhủ lần sau nhớ dắt con theo nhưng trong tâm vẫn biết rõ điều đấy là không thể. Thời thế loạn lạc, dẫn theo con chẳng khác nào đưa nó vào nguy hiểm. Tôi biết rõ cả chứ. Chỉ có điều nỗi nhớ và sự khao khát được gặp lại con cứ dâng mãi trong vì vậy mà chuyến về quê này với tôi là một niềm hạnh phúc vô bờ bến. Cái ngày mà tôi chờ đợi suốt bảy năm qua cuối cùng cũng đến. Lòng tôi cứ nao nao, bồn chồn mãi. Nghĩ đến cảnh được đoàn tụ với gia đình, được ôm hôn con, được nghe tiếng con gọi ba thân mật,…là tôi lại vui đến mức không ngủ xuồng dần cập bến. Hình ảnh ngôi nhà cùng hàng dừa xanh cũng dần hiện rõ hơn. Dù từ xa, bóng bé gái tóc ngắn ngang vai, mặc quần bông áo đỏ hiện lên mờ nhạt, tôi vẫn nhận ra ngay đó là con gái mình. Tôi toan chạy khi xuồng chưa cập bến hẳn và gọi to “Thu, con”.Ngay từ lúc cất tiếng gọi, như những gì đã mường tượng suốt một đêm hôm qua, tôi nghĩ rằng bé Thu sẽ chạy đến ôm tôi và vui mừng vì ba nó đã về gặp nó. Nhưng không, ánh mắt con bé ngơ ngác, tròn xoe. Nó giật mình khi nghe tiếng tôi gọi, càng hốt hoảng hơn khi nhìn rõ mặt tôi khi tôi tiến lại gần. Một cảm giác hụt hẫng bao lấy con người tôi. Vừa xúc động, vừa thất vọng, vết thẹo dài trên má tôi cũng đỏ hơn, hằn rõ hơn. Có lẽ vì vậy mà bé Thu sợ hãi, bỏ chạy đi tìm mẹ. Trái tim tôi nhói lên đau đớn. Tôi chưa từng nghĩ đến cảnh tượng này, chưa từng nghĩ con gái sẽ sợ hãi, tránh né người cha đã bảy năm không gặp như thế…Đứa con gái mà tôi mong ngóng từng ngày lại không chấp nhận người cha này. Lòng tôi cứ như có vết dao cắt, chẳng thể nào nguôi bé Thu thông báo với gia đình và bà con hàng xóm. Ai nấy đều đến hỏi thăm, quan tâm khiến tôi cảm động, phấn khởi vô cùng. Nhưng dường như trong lòng vẫn có cảm giác trống trải. Thỉnh thoảng, tôi đưa mắt nhìn bé Thu, nhưng đổi lại là sự tránh né của con bé. Ờ thì, có lẽ nó cư xử như vậy cũng không có gì kỳ lạ. Vì khi tôi lên đường đi chiến đấu, bé Thu chưa tròn 1 tuổi nữa mà. Nó còn quá nhỏ để khắc ghi hình ảnh người cha này và bây giờ cũng chưa đủ lớn để nhận biết vậy, lần này tôi chỉ được quay về nghỉ phép ba ngày. Ba ngày ngắn ngủi quá, tôi không dám và cũng không muốn đi đâu xa. Cả ngày ở nhà cố gần gũi với con bé. Càng gần ngày đi, chỉ càng mong nghe được tiếng con gọi “ba”, mong được con thân mật, yêu thương mình. Cũng vì vậy mà sự khao khát được gần bên con cũng càng nhiều con bé cũng có kiên định của riêng nó. Nó nhất quyết không gọi tôi một tiếng cho dù đang trong hoàn cảnh cần tôi giúp đỡ. Lúc nào cần nói, nó cũng không gọi ba, chỉ nói trống không. Trong bữa cơm hôm ấy, tôi ân cần gắp cho con một miếng trứng cá to vào bát. Nó không nói gì, rồi bất ngờ hất miếng trứng ra, cơm văng tung tóe khắp mâm. Tôi giận lắm, không kìm chế được, vừa giận vừa thương lấy tay phát liền hai cái vào mông nó, mắng “ Sao mày cứng đầu quá vậy hả?”Đánh con xong lòng tôi đau như có ai xát muối vào vết thương. Nhưng lạ thay, bé Thu chẳng khóc, chẳng nói chẳng rằng, nó cúi gằm mặt, lặng lẽ gắp miếng trứng cá đặt lại vào chén rồi ra thuyền, chèo sang bên nhà ngoại. Lúc này, tôi cảm thấy ân hận lắm. Con bé không có lỗi, nó còn quá nhỏ để hiểu mọi thứ. Tất cả là do chiến tranh tàn khốc đã ngăn cách ba con chúng ngày ngắn ngủi cũng trôi qua, mai là ngày tôi phải lên đường quay về chiến trường. Nơi chiến trường khốc liệt, ra đi nào có dám nghĩ đến ngày quay về. Tôi chỉ tha thiết được nghe con gọi ba một lần thật ấm áp mà sao lại khó đến thế. Cả đêm không ngủ. Tôi cứ nghĩ mãi về gia đình, về bé Thu…Nước mắt cứ chực trào ngày đi, bà con nội ngoại, hàng xóm đến rất đông. Ai nấy đều bùi ngùi chia tay, dặn dò tôi ráng giữ sức khỏe chờ ngày đất nước thống nhất để quay trở về. Mãi tiếp khách, tôi cũng không có thời gian ngó tới con bé. Lúc đeo ba lô lên vai, tôi có nhìn bé Thu. Nỗi đau trong lòng dường như không quá mạnh mẽ như lúc đầu con không nhận ra mình nữa. Thay vào đó, lòng tôi đầy sự trống trải, đượm buồn, tiếc nuối và thương con nhiều hơn. Bé Thu trông không còn bướng bỉnh nữa, trước mắt tôi, con bé nhìn có chút buồn hơn những ngày trước. Trước phút chia xa, tôi chỉ muốn ôm hôn lấy con một lần, nhưng vì sợ vết thẹo trên má mình khiến con hoảng sợ, tôi đành ngậm ngùi chào “Thôi, ba đi nghe con”.Phút chia ly, lòng tôi nghẹn ngào khóc không thành tiếng. Nhưng điều khiến tôi xúc động đến tột cùng là lúc cái Thu gọi lên một tiếng dài “Ba”.Tôi như không tin vào tai mình. Đó là tiếng bé Thu gọi mình đấy sao? Tiếng gọi mà tôi đã chờ đợi suốt bao lâu nay. Tôi toan quay đầu lại, con bé đã chạy đến ôm tôi chặt cứng. Nó không ngừng hôn lên má tôi, lên vết thẹo dài, miệng cứ liên tục “Ba, ba ở lại với con. Con không cho ba đi nữa.”Đến bây giờ mới là phút giây tôi cảm nhận rõ nhất tình phụ tử. Ấy thế mà tôi lại sắp phải chia tay con. Nghẹn ngào chẳng thể nói được nên lời, tôi kiềm lòng dặn dò con bé và cũng tự trấn an mình “Ba đi rồi ba sẽ về thôi nghen con!”.Nhưng con bé không chịu nghe, hai tay nó ôm chặt lấy cổ tôi. Đôi chân nhỏ bé quặp ngang hai bên hông của tôi. Bé Thu nức nở khóc và tôi cũng thấy khóe mắt mình cay cay. Đến khi má nó và bà ngoại lại gần dỗ dành, con bé mới chịu buông tôi ra. Nước mắt lưng tròng, nó nức nở “Ba đi rồi về mua cho con cây lược nghe ba!”.Phút chia tay nghẹn ngào nhưng cũng ngắn ngủi quá, chúng tôi từ biệt mọi người trở chiến trường nhận nhiệm vụ. Mỗi đêm rừng, nằm nhớ về con tôi lại thấy ân hận vô cùng vì đã trót đánh con. Tôi dằn vặt, đau đáu mãi những năm tháng chiến dịch. Lời hứa mang về chiếc lược cho con cứ in sâu trong lòng tôi. Không một phút giây nào tôi quên nhiệm vụ mà đứa con gái bé bỏng gửi gắm mình. Kiếm cho con cây lược trở thành bổn phận của người cha, thành kỷ vật thiêng liêng của tình mẫu muốn tự tay làm tặng cho con gái bé bỏng của mình một cây lược thật đẹp. Hằng ngày tôi tỉ mỉ mài chiếc ngà voi và đập nhỏ vỏ đạn để làm lược. Tôi còn cẩn thận khắc lên đó những dòng chữ yêu thương để dành tặng cho con. Chiếc lược trở thành động lực, thành niềm tin vững chắc, thành ước mơ về ngày chiến tranh kết thúc, tôi sẽ được trở về, trao tận tay con bé món quà nhỏ rồi, chiến tranh tàn khốc, ranh giới giữa sự sống với cái chết thật sự rất mong manh. Trong một trận càn lớn của Mỹ – Ngụy, tôi không may bị thương nặng. Biết mình phải hy sinh, tôi không có gì hối tiếc vì đã chiến đấu hết sức mình cho độc lập của Tổ Quốc. Trước lúc lìa xa cõi đời, hình ảnh lá cờ độc lập hiện mãi trong đầu tôi. Dưới lá cờ đó, là bé Thu- là đứa con gái bé bỏng đang trông đợi tôi về. Tôi đã kịp đưa cho anh Ba – người bạn chiến đấu của mình cây lược ngà với hi vọng rằng anh sẽ thay tôi trao tận tay cho con bé. Và dường như trong cơn hấp hối, tôi vẫn nghe rõ mồn một tiếng anh Ba bên tai tôi “Tôi sẽ mang về trao tận tay cho cháu”.Trong giây phút cuối cùng ấy, tôi thấy bé Thu mỉm cười nắm lấy tay tôi, tôi cũng mỉm cười hạnh phúc chìm vào giấc ngủ bài viết đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà bên trên đã giúp các bạn và các em học sinh hiểu hơn về nhân vật ông Sáu trong tác phẩm “Chiếc lược ngà”, nhân đây chúc các em học tốt và thi thật tốt thêm Phân tích nguyên nhân và ý nghĩa cái chết của Vũ Nương Văn Học Lớp 9 -Phân tích nguyên nhân và ý nghĩa cái chết của Vũ NươngDàn ý thuyết minh về cái kéo chi tiết cực hay CÓ MẪU Đóng vai người lính trong bài thơ Ánh trăng và soạn bàiDàn ý thuyết minh về cây bút bi và bài văn mẫu hay nhấtDàn ý tinh thần tự học chi tiết được kiểm duyệt và chọn lọcBố cục và biện pháp nghệ thuật của bài thơ Đoàn thuyền đánh cáĐóng vai ông Hai kể lại truyện ngắn Làng của Kim Lân Nhằm giúp các bạn học sinh lớp 9 học tập tốt môn văn, cũng như chuẩn bị kiến thức cho kì thi vào lớp 10, TimDapAnđã sưu tầm và giới thiệu tài liệu "Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà". Ngoài bài phân tích truyện chiếc lược Ngà, mời các em cùng tham khảo bài viết này. Dàn ý Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà - Bài mẫu 1 Dàn ý Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà - Bài mẫu 2 Văn mẫu Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà - Bài mẫu 2 Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà - Bài mẫu 3 Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà mẫu 4 Dàn ý Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà - Bài mẫu 1 1. Mở bài Giới thiệu truyện ngắn Chiếc lược ngà bằng lời của ông Sáu. 2. Thân bài a. Ngày trở về Tâm trạng vui vẻ, háo hức vì được gặp lại bố mẹ, vợ sau bao ngày xa cách, đặc biệt là cô con gái bé bỏng. Không biết con gái đã lớn thế nào, trong nó ra sao, nó có vui khi gặp lại mình không. Cảnh quê nhà không có gì thay đổi nhiều, vẫn thân thuộc, gần gũi như xưa. b. Khi gặp con gái Cất tiếng gọi xúc động nhưng nó chỉ tròn mắt nhìn, coi mình như người xa lạ → xúc động đến mức vết thẹo trên mặt giật giật. Vẫn kiên trì gọi con, muốn ôm con vào lòng, thấy nó sợ hãi, chạy lại chỗ vợ thì buồn bã, thất vọng, đáng thương. Suốt ba ngày ở nhà chỉ quanh quẩn bên cô con gái, nhưng càng vỗ về thì nó càng đẩy anh ra xa. Mong muốn được gọi một tiếng ba nhưng bé chẳng bao giờ chịu gọi. c. Cuộc đối thoại của hai cha con Khi má bảo gọi ba vào ăn cơm, bé chỉ nói trống không “Vô ăn cơm, cơm chín rồi”. chỉ biết cười gượng gạo vì buồn mà không thể khóc. Khi bé nói trống không nhờ tôi chắt nước cơm, tôi vờ như không nghe thấy với mong mỏi nó gọi tiếng ba nhưng nó tự loay hoay làm mà không cần tôi giúp đỡ. Trong bữa cơm, tôi gặp cho nó miếng trứng cá ngon nhất nhưng nó đã dùng đũa hất ra, quá cáu giận, tôi đã vung tay đánh vào mông nó. Những tưởng nó sẽ khóc nhưng không, nó im lặng, gắp miếng trứng cá bỏ lại bát rồi bỏ đi sang ngoại → tôi vô cùng buồn bã và ăn năn. d. Cảnh chia tay Tôi bận rộn tiếp đón bà con làng xóm mà không để ý gì đến con nữa. Nhưng khuôn mặt nó không còn bướng bỉnh như mọi khi mà trở nên buồn rầu. Đến lúc chia tay, tôi chào mọi người và quay sang chào con. Lúc này, mọi thứ như vỡ òa, bé cất tiếng gọi ba đầu tiên. Bé chạy đến ôm lấy tôi, hôn cùng khắp và giữ không cho tôi đi ra chiến trường. Tôi ôm con, rút khăn lau nước mắt, nhưng nó dứt khoát không cho tôi đi. Mọi người khuyên bảo Thu để tôi ra chiến trường, nó muốn tôi mua cho nó chiếc lược. Tôi đồng ý. tôi và con chia tay nhau trong cảnh vô cùng bịn rịn, xúc động. Tôi trở lại chiến trường nhưng trong lòng không bao giờ quên lời hứa với con. 3. Kết bài Khái quát lại ý nghĩa câu chuyện. Dàn ý Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà - Bài mẫu 2 1. Mở bài Giới thiệu tác giả, tác phẩm - Nguyễn Quang Sáng Quê An Giang. Viết về cuộc sống và con người Nam Bộ. Lối viết văn Giản dị, mộc mạc nhưng sâu sắc, đậm đà tính Nam Bộ. Sáng tác nhiều thể loại Tiểu thuyết, truyện ngắn, kịch bản phim. Tác phẩm tiêu biểu Chiếc lược ngà, Đất lửa, Cánh đồng hoang, Mùa gió chướng. - Chiếc lược ngà Được viết năm 1966, khi tác giả đang hoạt động ở chiến trường Nam Bộ trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Được in trong tập truyện ngắn cùng tên. 2. Thân bài Tôi xa nhà đi kháng chiến, lúc đó, con tôi - bé Thu chưa đầy một tuổi. Mãi khi con gái lên tám tuổi, tôi mới có dịp về thăm nhà, thăm con. Bé Thu không nhận ra tôi vì vết thẹo bên má phải làm cho tôi không giống với người cha mà nó đã thấy trong ảnh. Con đối xử với tôi như người xa lạ, nhất định không chịu gọi tôi bằng ba. Đến lúc bé Thu nhận ra tôi, tình cha con thức dậy mãnh liệt trong con, thì cũng là lúc tôi phải trở về đơn vị. Ở khu căn cứ trong rừng, tôi ân hận vì đã đánh con, tôi dồn hết tình cảm vào việc làm một chiếc lược bằng ngà voi để tặng con. Nhưng trong một trận càn, tôi đã hi sinh. Trước lúc nhắm mắt, tôi đã kịp trao lại chiếc lược cho ông Ba, người bạn thân của tôi *Chú ý các chi tiết Tâm trạng bé Thu trước khi nhận ra tôi là cha - Hốt hoảng, mặt tái đi, vụt chạy kêu thét lên. - Chỉ gọi trống không, không chịu gọi tiếng “ba”. - Hất cái trứng cá mà tôi gắp cho. - Bỏ về nhà bà ngoại, cố ý khua dây cột xuồng kêu thật to. Sợ hãi, lạnh nhạt, xa cách, ương ngạnh. 3. Kết bài Cảm nghĩ về câu chuyện. Văn mẫu Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà Tình cảm của anh Sáu dành cho bé thu trở nên mãnh liệt hơn, cao cả, thiêng liêng và cảm động hơn bao giờ hết là việc anh tự tay làm chiếc lược nhà cho con gái. “Ba về! Ba mua cho con một cái lược nghe ba!”, đó là mong ước đơn sơ của đứa con gái bé bỏng trong giây phút cha con từ biệt. Nhưng đối với người cha ấy, đó là mong ước đầu tiên và cũng là duy nhất cho nên nó cứ thôi thúc trong lòng. Kiếm cho con cây lược trở thành bổn phận của người cha, thành tiếng gọi cầu khẩn của tình phụ tử trong lòng. Anh bật dậy như bỗng loé lên một sáng kiến lớn Làm lược cho con bằng ngà voi. Có lẽ không đơn thuần vì ở rừng rú chiến khu, anh không thể mua được cây lược nên làm lược từ ngà voi là một cách khắc phục khó khăn. Mà cao hơn thế, sâu hơn thế, ngà voi là thứ quí hiếm – chiếc lược cho con của anh phải được làm bằng thứ quý giá ấy. Và anh không muốn mua, mà muốn tự tay mình làm ra. Anh sẽ đặt và trong đấy tất cả tình cha con của mình. Kiếm được ngà voi, mặt anh “hớn hở như một đứa trẻ được quà”. Vậy đấy, khi người ta hoá thành con trẻ lại chính là lúc người ta đang hiện lên cái tư cách người cha cao quý của mình. Rồi anh “ngồi cưa từng chiếc răng lược, thận trọng tỉ mỉ và khổ công như người thợ bạc”, “gò lưng tẩn mẩn khắc từng chữ “Yêu nhớ tặng Thu con của ba”. Anh thường xuyên “lấy cây lược ra ngắm nghía rồi mài lên tóc cho cây lược thêm bóng thêm mượt”. Lòng yêu con đã biến người chiến sĩ trở thành một nghệ nhân – nghệ nhân chỉ sáng tạo ra một tác phẩm duy nhất trong đời cho nên chiếc lược ngà đã kết tinh trong nó tình phụ tử mộc mạc mà đằm thắm sâu xa, đơn sơ mà kỳ diệu làm sao! Nhưng ngày ấy đã vĩnh viễn không bao giờ đến nữa. Anh không kịp đưa chiếc lược ngà đến tận tay cho con thì người cha ấy đã hi sinh trong một trận đánh lớn của giặc. Nhưng “hình như chỉ có tình cha con là không thể chết được”. Không còn đủ sức trăn trối điều gì, tất cả tàn lực cuối cùng chỉ còn cho anh làm được một việc “đưa tay vào túi, móc cây lược” đưa cho người bạn chiến đấu thân thiết và cứ nhìn bạn hồi lâu. Nhưng đó là điều trăn trối không lời, nó rõ ràng là thiêng liêng hơn cả một lời di chúc, bởi đó là sự uỷ thác, là ước nguyện cuối cùng của người bạn thân, ước nguyện của tình phụ tử! Bắt đầu từ giây phút ấy, chiếc lược ngà của tình phụ tử đã biến người đồng đội thành một người cha – người cha thứ hai của cô bé Thu. Các bạn ạ! Trong những ngày đen tối ấy, người sống phải sống bí mật cũng đã đành một lẽ còn người chết cũng phải chết bí mật nữa. Mộ của anh không thể đắp cao lên được, vì tìm thấy mồ mả bọn chúng sẽ đào lên và tìm ra dấu vết, cho nên ngôi mộ của anh là ngôi mộ bằng, bằng phẳng như mặt rừng vậy. Bác Ba bạn của anh đã lấy dao khắc vào một gốc cây rừng cạnh chỗ anh nằm làm dấu cho dễ nhớ. Sống như thế và chết như thế hỏi vậy làm sao mà chịu được. Chúng ta buộc phải cầm súng. Và bé Thu không còn là cô bé ngày xưa nữa mà là một cô giao liên thông minh, quả cảm. Thu đi theo con đường mà ba cô đã chọn. Thu đi để trả thù cho quê hương, cho cha mình đã bị bọn giặc giết hại. Tuy anh Sáu đã hi sinh nhưng câu chuyện vè hai cha con anh sẽ còn sống mãi. Hình ảnh chiếc lược ngà với dòng chữ sẽ mãi là kỉ vật, là nhân chứng về nỗi đau, bi kịch của chiến tranh. Cảm ơn nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã khắc hoạ rõ nét tâm hồn, tình cảm của anh Sáu và bé Thu. Truyện dẫn người đọc dõi theo số phận và lòng quả cảm, dõi theo tâm tình của cha con một người chiến sĩ diễn ra hàng chục năm trời đi qua hai cuộc chiến tranh. Người còn, người mất nhưng kỉ vật, gạch nối giữa cái mất mát và sự tồn tại của chiếc lược ngà vẫn còn đây. Đây là minh chứng đối với chúng ta “cái mất mát lớn nhất mà thiên truyện ngắn đề cập đến là người đã khuất, là tổ ấm gia đình không còn tồn tại trọn vẹn trong thực tại. Đó là tội ác, là những đau thương, mất mát của chiến tranh xâm lược mà các thế hệ bạo tàn gây ra cho chúng ta. Song cái được mà chúng ta nhìn thấy là không có sự bi lụy xảy ra, sức mạnh của lòng căm thù đã biến cô bé Thu trở thành một người chiến sĩ thông minh, dũng cảm, đã gắn bó cuộc đời con người có ít nhiều mất mát xích lại gần nhau để cùng đứng lên viết tiếp bản ca chiến thắng. Gấp sách lại, chia tay với ông Ba, câu chuyện về “Chiếc lược ngà” với lời nói cuối cùng của ông – giọng trầm ấm khoan thai – cứ âm vang mãi trong bạn đọc chúng ta, như sự âm vang của một truyện cổ tích. Truyện cổ tích hiện đại đó đã thành công trong việc tạo tình huống truyện, miêu tả tâm lý, tình cảm nhân vật và giọng kể nhẹ nhàng, thấm thía truyền cảm. Ông Ba – người kể chuyện – hay chính là nhà văn Nguyễn Quang Sáng? Phải là người từng trải sống hết mình vì công cuộc kháng chiến của quê hương, gắn bó máu thịt với những con người quê hương giàu tình nghĩa, rất nhân hậu mà kiên cường, bất khuất, bất diệt, nhà văn mới nhập được vào các nhân vật, sáng tạo được nhiều hình tượng, chi tiết sinh động, bất ngờ, có được giọng văn dung dị và cảm động như vậy. Đồng thời truyện đã làm sống lại quãng thời gian giữ nước để thông qua đó tác giả muốn người đọc phải suy nghĩ và thấm thía nỗi đau, sự mất mát mà chiến tranh mang đến. Tình cảm cha con sâu sắc của cha con ông Sáu đã vượt qua bom đạn của chiến tranh để ngày càng thiêng liêng, ngời sáng và gắn bó chặt chẽ với tình yêu quê hương, đất nước. Qua cuộc đời nhân vật, từ cô bé Thu đến ông Sáu, ông Ba, Nguyễn Quang Sáng như muốn nói rằng trong cuộc kháng chiến gian khổ chống ngoại xâm vừa qua của dân tộc ta, tình nghĩa con người Việt Nam, nhất là tình cha con, đồng đội, sự gắn bó thế hệ già với thế hệ trẻ, người chết và người sống… mãi mãi bất diệt. Như chiếc lược ngà ba tặng lại không bao giờ có thể mất, tình cha con của bé Thu cũng sẽ mãi mãi bất diệt! Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà - Bài mẫu 2 Đối với tôi hạnh phúc lớn nhất cả cuộc đời này là có được bé Thu- đứa con gái đầu lòng của tôi. Dù đã xa con gần tám năm nhưng không ngày nào là tôi không nghĩ đến cái ngày gia đình được đoàn tụ. Và cuối cùng cơ hội cũng đã đến với tôi khi tôi được về phép trong ba ngày lòng tôi vui sướng khôn tả nghĩ đến cái cảnh đứa con gái yêu quí của mình chạy lại ôm tôi vào lòng và được nó gọi một tiếng ba thì hạnh phúc biết bao. Nhưng tất cả mọi thứ đều trái ngược với cái mơ ước nhỏ nhoi ấy, đứa con gái mà tôi hằng mong nhớ lại xem tôi như một người xa lạ, xem người cha ruột này như một người dưng qua đường không hề quen biết vì trên má tôi có một vết thẹo dài không giống với người trong ảnh chụp cùng với má nó. Ờ thì, có lẽ nó cư xử như vậy là đúng thật vì khi mà tôi lên đường đi chiến đấu khi nó chưa tròn 1 tuổi nữa mà, còn quá nhỏ để ghi khắc hình ảnh của người cha này và cũng chưa đủ lớn để nhận biết được sự tàn khốc của chiến tranh mang lại nên lúc nào đối với tôi nó cũng nói trổng, mặc cho tôi có làm gì, có nói ra sau thì mọi thứ đều như công dã tràng. Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà - Bài mẫu 3 Tôi trở về từ chiến khu với hi vọng được gặp lại vợ, con, gia đình đoàn tụ Xuồng sắp cập bến tôi nhìn thấy con gái tôi đang chơi với bạn nó bên bờ sông, tình cha con trỗi dậy trong tôi. Tôi nhún chân nhảy lên bờ, khom người xuống, dang tay chờ con chạy đến sà vào lòng tôi nhưng tôi thất bại vì con bé chỉ xem tôi như người xa lạ. Nó vụt chạy về nhà Tôi cất bước về đến nhà thì thấy con bé đã ở đó. Vợ tôi đang nấu cơm trưa, vợ tôi bảo con bé gọi tôi vào ăn cơm nhưng con bé có vẻ không vui và lại nói trổng với tôi "Vô ăn cơm". Tôi buồn lắm nhưng tôi không muốn để đứa con duy nhất của mình nhìn thấy cảnh ba nó - một người lính bật khóc trước mặt nó nên tôi chỉ cười với con… Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà mẫu 4 Tình cảm cha con – một đứa con gái bé bỏng có thể là là tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc đời của mỗi người, đối với tôi cũng vậy. Tôi đi kháng chiến chống Pháp từ khi đứa con đầu lòng và cũng là đứa con duy nhất của tôi – bé Thu chưa đầy một tuổi. Suốt mấy năm kháng chiến, vợ có lên thăm tôi, nhưng vì đường sá nguy hiểm nên không thể dắt con bé theo. Tôi chỉ được ngắm con qua tấm ảnh nhỏ mà thôi. Vậy là, trong suốt thời gian đó, hai ba con chúng tôi đã không được gặp nhau. Cho đến khi được về phép, tôi được gặp lại con. Từ đằng xa, nhìn thấy một đứa bé độ tám tuổi, tóc cắt ngang vai, mặc quần đen, áo bông đang chơi ở trước sân nhà, tôi đã đoán biết được đó là Thu – con gái mình. Tôi không kịp chờ cho xuồng cập bến, nhảy xuống vui mừng gọi con bé và đưa tay đón chờ con để được ôm con vào lòng cho thỏa nỗi nhớ mong. Thế nhưng, ngược lại với sự vui mừng của tôi, con bé lúc đầu có vẻ ngạc nhiên, nó cứ đứng đấy mà tròn mắt nhìn tôi. Sau đó, dường như nó thấy lạ, chắc nó đang phân vân tự hỏi người xưng ba kia là ai. Rồi sau đó, Thu vụt chạy đi và kêu thét lên. Trước thái độ của con, tôi cảm thấy rất buồn và đau đớn. Tôi cứ đứng sững lại đó, nhìn theo con. Có lẽ, lúc ấy, nhìn tôi thật tội nghiệp, thật đáng thương! Vì đường xa nên chúng tôi chỉ ở nhà được có ba ngày. Trong suốt ba ngày đó, chúng tôi cố ý để con bé gọi tôi một tiếng ba. Nhưng không, nó rất cứng cỏi, gan lì, bướng bỉnh. Dù có những lúc phải gọi tôi vào ăn cơm hay phải nhờ tôi chắt hộ nước nồi cơm, thì nó vẫn nói trỏng và cố ý không gọi tôi lấy một tiếng ba. Tôi khổ tâm trước thái độ của con bé. Và điều mà tôi ân hận nhất, trong những ngày được ở bên con, đó là tôi đã lỡ đánh vào mong và hét lên với con khi nó không chịu nhận miếng trứng cá mà tôi gắp cho nó. Sau khi bị ba đánh, Thu chạy sang bà ngoại, và không biết ở đó, nó được bà kể cho nghe chuyện gì, nhưng đến lúc nó về nhà, tôi thấy nó có vẻ khang khác. Sáng hôm đó, bà con nội ngoại đến rất đông để chia tay chúng tôi. Tôi phải lo tiếp khách nên không chú ý được đến con bé nhiều, con bé dường như cứ đứng hết nhìn mọi người rồi nhìn tôi. Không biết lúc đó, nó đã nghĩ gì? Nhưng nhìn con bé có vẻ buồn, một vẻ buồn trông rất dễ thương với một vẽ nghĩ ngợi sâu xa. Đến lúc, tôi phải lên đường, thấy nó đứng ở góc nhà, mặc dù rất muốn ôm hôn từ biệt con để đi xa, nhưng tôi sợ nó sẽ phản ứng như lúc tôi về. Nên tôi đành chỉ đứng nhìn con bé, nhìn với đôi mắt trìu mến lẫn buồn rầu. Thế nhưng, ngược lại với những gì tôi nghĩ. Con bé bỗng kêu thét lên Ba…a…a…ba!, rồi sau tiếng kêu như xé lòng đó, nó chạy xô tới, nhanh như sóc, ôm chặt lấy cổ tôi. Nó vừa ôm, vừa hôn tôi, vừa khóc vừa giữ không cho tôi đi. Sau khi nó được mọi người giỗ dành, mới chịu buông để tôi lên đường. Trước khi tôi đi, con bé đã không quên dặn ba mua cho một cây lược. Sau đó chúng tôi trở lại chiến trường miền Đông, chúng tôi không phải đi tập kết nữa. Một ngày, tôi đã tìm được một khúc ngà voi. Tôi muốn tự tay làm cho con gái bé bỏng của mình một cây lược thật đẹp. Hằng ngày tôi tỉ mẩn cưa từng chiếc răng lược và còn cẩn thận khắc lên đó những dòng chữ yêu thương dành tặng cho con. Tôi mong rằng, chiến tranh kết thúc, mình sẽ được trở về, trao tận tay con bé món quà nhỏ ấy. Nhưng rồi, một chuyện không may đã xảy ra với tôi. Một ngày cuối năm mươi tám – trong một trận càn lớn của Mỹ – Ngụy, tôi đã bị thương nặng. Trước lúc lìa xa cõi đời, tôi đã kịp đứa cho anh Ba – người bạn chiến đấu của mình cây lược ngà với hi vọng rằng anh sẽ thay tôi trao tận tay cho con bé. Và dường như trong cơn hấp hối, tiếng anh Ba vẫn văng vẳng bên tai tôi “Tôi sẽ mang về trao tận tay cho cháu”. Soạn bài Chiếc lược ngà - Nguyễn Quang Sáng Tóm tắt truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng Văn mẫu lớp 9 Cảm nhận truyện ngắn Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng – Bồi dưỡng HSG Ngữ Văn 9 Đề kiểm tra 15 phút lớp 9 môn Ngữ Văn - Đề 4 Mời các em tham khảo tài liệu liên quan Ngoài đề cương ôn tập Ngữ văn học kì 1 lớp 9, các em học sinh còn có thể tham khảo các đề thi học kì 1 lớp 9 các môn Toán, Văn, Anh, Lý, Hóa, Sinh mà chúng tôi đã sưu tầm và chọn lọc. Với đề thi học kì 1 lớp 9 này giúp các em rèn luyện thêm kỹ năng giải đề và làm bài tốt hơn, Chúc các em ôn thi tốt và đạt kết quả cao trong kì thi sắp tới Câu hỏi Đóng vai ông sáu trong văn bản '' Chiếc Lược Ngà '' mở bài cho mình xin mở bài với mọi người ơi đóng vai ông Sáu kể lại Chiếc lược ngà mình cần mở bài ko phải trên mạng ko phải kiểu tôi là Sáu mà nói về cái gì đó rồi mới giới thiệu mình Xem chi tiết đóng vai ông sáu trong văn bản chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sang Xem chi tiết Đóng vai ông Sáu kể lại truyện ngắn"Chiếc lược ngà" Xem chi tiết Qua văn bản "Chiếc lược ngà" em hãy đóng vai nhân vật bé Thu kể lại niềm khát khao tình cha của mình Xem chi tiết mạnh 3 tháng 12 2021 lúc 1504 nhập vai bé thu trong truyện chiếc lược ngà của nguyễn quang sáng kể lại câu truyện gặp gỡ ông sáu trước khi nhận ra ông sáu là ba Xem chi tiết Trong truyện Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng, sau khi làm xong chiếc lược ngà như lời hứa với đứa con gái, ông Sáu đã khắc lên chiếc lược ấy dòng chữ nào? A. Tặng Thu con gái yêu quí của ba. B. Yêu thương tặng Thu con gái của ba. C. Yêu nhớ tặng con gái yêu quí của ba. D. Yêu nhớ tặng Thu con của tiếp Xem chi tiết Cho đoạn văn sau Đến lúc được về ............................ hai tay buông xuống như bị gãy Trích Chiếc lược ngà - Nguyễn Quang Sáng Hãy viết một bài văn cảm nhận về nhân vật ông Sáu trong đoạn trích trên .HELP ME !!!!!!!! Xem chi tiết Cảm nhận về nhân vật ông Sáu trong đoạn trích “Chiếc lược ngà” của nhà văn Nguyễn Quang Sáng. Xem chi tiết Hà My 1 tháng 6 2021 lúc 924 Cảm nhận của em về tình cảm của ông Sáu dành cho bé thu khi ông Sáu ở khu căn cứ. đoạn cuối của đoạn trích Chiếc lược ngà Cho tui xin những luận điểm chính để phân tích ạ! Xem chi tiết YOMEDIA Đóng vai nhân vật ông sáu kể lại cảnh chia tay với bé Thu lúc ở chiến khu kể theo ngôi thứ nhất Theo dõi Vi phạm Trả lời 7 Giúp mình với ạ!!!!! Mình đang gấp Like 0 Báo cáo sai phạm Giúp mình với ạ!!!!! Mình đang gấp Like 0 Báo cáo sai phạm Tình cảm cha con – một đứa con gái bé bỏng có thể là là tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc đời của mỗi người, đối với tôi cũng vậy. Tôi đi kháng chiến chống Pháp từ khi đứa con đầu lòng và cũng là đứa con duy nhất của tôi – bé Thu chư­a đầy một tuổi. Suốt mấy năm kháng chiến, vợ có lên thăm tôi, nhưng vì đường sá nguy hiểm nên không thể dắt con bé theo. Tôi chỉ được ngắm con qua tấm ảnh nhỏ mà thôi. Vậy là, trong suốt thời gian đó, hai ba con chúng tôi đã không được gặp nhau. Cho đến khi được về phép, tôi được gặp lại con. Từ đằng xa, nhìn thấy một đứa bé độ tám tuổi, tóc cắt ngang vai, mặc quần đen, áo bông đang chơi ở trước sân nhà, tôi đã đoán biết được đó là Thu – con gái mình. Tôi không kịp chờ cho xuồng cập bến, nhảy xuống vui mừng gọi con bé và đưa tay đón chờ con để được ôm con vào lòng cho thỏa nỗi nhớ mong. Thế nhưng, ngược lại với sự vui mừng của tôi, con bé lúc đầu có vẻ ngạc nhiên, nó cứ đứng đấy mà tròn mắt nhìn tôi. Sau đó, dường như nó thấy lạ, chắc nó đang phân vân tự hỏi người xưng ba kia là ai. Rồi sau đó, Thu vụt chạy đi và kêu thét lên. Trước thái độ của con, tôi cảm thấy rất buồn và đau đớn. Tôi cứ đứng sững lại đó, nhìn theo con. Có lẽ, lúc ấy, nhìn tôi thật tội nghiệp, thật đáng thương! Vì đường xa nên chúng tôi chỉ ở nhà được có ba ngày. Trong suốt ba ngày đó, chúng tôi cố ý để con bé gọi tôi một tiếng ba. Nhưng không, nó rất cứng cỏi, gan lì, bướng bỉnh. Dù có những lúc phải gọi tôi vào ăn cơm hay phải nhờ tôi chắt hộ nước nồi cơm, thì nó vẫn nói trỏng và cố ý không gọi tôi lấy một tiếng ba. Tôi khổ tâm trước thái độ của con bé. Và điều mà tôi ân hận nhất, trong những ngày được ở bên con, đó là tôi đã lỡ đánh vào mong và hét lên với con khi nó không chịu nhận miếng trứng cá mà tôi gắp cho nó. Sau khi bị ba đánh, Thu chạy sang bà ngoại, và không biết ở đó, nó được bà kể cho nghe chuyện gì, nhưng đến lúc nó về nhà, tôi thấy nó có vẻ khang khác. Sáng hôm đó, bà con nội ngoại đến rất đông để chia tay chúng tôi. Tôi phải lo tiếp khách nên không chú ý được đến con bé nhiều, con bé dường như cứ đứng hết nhìn mọi người rồi nhìn tôi. Không biết lúc đó, nó đã nghĩ gì? Nhưng nhìn con bé có vẻ buồn, một vẻ buồn trông rất dễ thương với một vẽ nghĩ ngợi sâu xa. Đến lúc, tôi phải lên đường, thấy nó đứng ở góc nhà, mặc dù rất muốn ôm hôn từ biệt con để đi xa, nhưng tôi sợ nó sẽ phản ứng như lúc tôi về. Nên tôi đành chỉ đứng nhìn con bé, nhìn với đôi mắt trìu mến lẫn buồn rầu. Thế nhưng, ngược lại với những gì tôi nghĩ. Con bé bỗng kêu thét lên Ba…a…a…ba!, rồi sau tiếng kêu như xé lòng đó, nó chạy xô tới, nhanh như sóc, ôm chặt lấy cổ tôi. Nó vừa ôm, vừa hôn tôi, vừa khóc vừa giữ không cho tôi đi. Sau khi nó được mọi người giỗ dành, mới chịu buông để tôi lên đường. Trước khi tôi đi, con bé đã không quên dặn ba mua cho một cây lược. Like 0 Báo cáo sai phạm Tôi người chiến sĩ ở chiến trường Nam Bộ. Nghe theo tiếng gọi thiêng liêng của tổ quốc, tôi bỏ lại mẹ già con thơ lên đường đi nhập ngũ. Giữa những năm tháng ác liệt của chiến tranh cha con tôi thật khó mà gặp mặt nhau được. Mãi đến khi con lên 8 tuổi tôi mới có dịp trở về thăm quê. Chuyến về thăm quê lần này để lại trong tôi hồi ức chẳng thể phai nhòa. Khi tôi lên đường nhập ngũ, bé Thu nhà tôi chưa đầy một tuổi. Những lần vợ tới thăm, tôi có nhắc vợ mang con theo để tôi thỏa nỗi nhớ thương con ấy thế nhưng hoàn cảnh lại chẳng thể cho phép. Chình vì thế mãi sau ngày khi ngày được về thăm quê tôi mới có cơ hội được gặp con. Cái tình nhớ con thương con cứ nao nao trong lòng tôi. Tôi bồn chồn cả đêm chẳng thể ngủ được, chỉ mong sao thời gian trôi thật nhanh để sớm được gặp con, ôm con vào lòng. Xuồng vừa cập bến nhác thấy bóng cô bé độ 8 tuổi, tóc cắt ngang vai mặc quần bông áo đỏ đang chơi trước nhà chòi, bằng giác quan thứ 6 và tình cha con mãnh liệt tôi linh cảm đó chính là Thu- con của tôi. Tôi nhảy vội lên bờ, kêu to “Thu, con” Tôi mường tưởng ra con sẽ chạy đến ôm tôi, hôn tôi thắm thiết, cảnh cha con xúc động thế nhưng khi nghe tôi gọi con bé lại giật mình, tròn xoe mắt nhìn. Không kìm được nỗi lòng tôi xúc động chầm chậm bước tới, mỗi lần tôi xúc động vết thẹo dài trên má tôi lại đỏ ửng lên trong thật dễ sợ. Có lẽ vì thế mà khiến con bé khóc thét lên rồi chạy vội đi tìm má của nó. Tôi cảm thấy mình như người xa lạ, trong lòng buồn bã đầy hụt hẫng. Trái tim tôi nhói lên đau đớn. Đứa con gái tôi mong ngóng, tôi đợi chờ lại không chấp nhận người cha này ư? Trong lòng tôi cứ dấy lên một nỗi lòng chẳng nguôi ngoai. Lần này tôi về nghỉ phép được 3 ngày. 3 ngày ngắn ngủi tôi chẳng dám đi đâu xa, suốt ngày chỉ quanh quẩn ở nhà để vỗ về con, thân thiết với con hơn. Tôi chỉ mong một phút giây nào đó con sẽ nhận ra và gọi tôi là “Ba”. Tiếng ba lúc nào cũng thường trực trong tâm trí tôi, trở thành nỗi khao khát cháy bỏng trong tôi. Nhưng nào ai ngờ tôi càng muốn gần thì con bé lại càng đẩy tôi ra xa hơn. Vợ tôi có nói nhưng nó cũng chỉ lảng tránh và tỏ ra không thích. Dù cho đặt vào hoàn cảnh cuối cùng, khi nồi cơm sôi nhưng nó nhất quyết vẫn không chịu gọi tôi một tiếng ba để tôi chắt nước nồi cơm dùm. Trong bữa cơm ngày hôm đó, chọn miếng trứng cá ngon nhất to nhất tôi gắp cho con bé. Nhưng nó lại ngỗ nghịch hất miếng trứng cá ra khiến cơm văng tung tóe mâm. Vừa giận vừa thương, tôi vung tay đánh vào mông nó quát to “Sao mày cứng đầu quá vậy”. Tưởng rằng với tính cách bướng bỉnh nó sẽ lăn ra khóc rồi giẫy, đạp đổ cả mâm cơm nhưng không nó ngồi xuống, cúi gằm mặt rồi gắp cái trứng cá vào lại bát, lặng lẽ đứng dậy, đi ra ngoài và chèo thuyền qua phía nhà ngoại. Hết bữa cơm tôi bảo vợ sang đón con về nhưng dù vợ tôi có nói thế nào nó nhất định cũng không chịu về. Mai đã là ngày tôi phải đi. Ra chiến trận nào ai biết trước được ngày về, không biết bao giờ tôi mới lại được gặp con thế nhưng con lại chẳng thể hiểu cho nỗi lòng người cha này. Cả đêm đó những dòng suy nghĩ miên man cứ lặp lại hoài trong đầu tôi. Tôi trở mình thở dài mấy lần. Mỗi lần như thế vợ tôi đều hiểu, cô ấy bảo tôi cứ yên tâm công tác, sau con lớn rồi con sẽ hiểu ra thôi. Tôi cứ đành tặc lưỡi ngao ngán cho vợ an lòng. Sáng hôm sau, bà con nội ngoại đến rất đông. Con bé nhà tôi cũng theo ngoại nó về. Vì mải tiếp khách tôi cũng chẳng để ý được đến con. Lúc xách ba lô lên vai, tôi ngoái lại nhìn con. Bé con đứng ở góc nhà, không còn bướng bỉnh nữa mà vẻ mặt có chút đượm buồn, nghĩ ngợi sâu sa. Tôi chỉ muốn chạy lại hôn lên má con, ôm con nhưng tôi sợ vết thẹo của mình lại khiến con sợ nên tôi chỉ đành lẳng lặng từ xa “Thôi ba đi nghe con” Quay lưng bước đi, lòng ngập tràn thương nhớ, tôi không giấu nổi nước mắt thế nhưng lại càng xúc động hơn khi bé Thu chợt chạy đến ôm lấy tôi khóc nức nở “Baaaaaaaa” Trời con bé gọi tôi là ba, nó đang gọi tôi là ba, tôi có nghe nhầm không chứ. Không tiếng ba của nó thật rõ, xé tan không gian im lặng, tiếng ba đầy nghẹn ngào như bóp chặt trái tim tôi. Tôi chạy lại ôm con vào lòng. Dường như cảm nhận được điều gì đó, bé Thu ôm chặt lấy tôi, vừa khóc vừa nói “Không cho ba đi nữa, ba ở lại với con” Tôi thương con bé nhiều lắm. Đến bây giờ là phút giây tôi cảm nhận rõ nhất tình phụ tử ấy thế mà tôi lại sắp phải chia xa. Nghẹn ngào chẳng nói được nên lời, tôi nói với con bé và cũng tự trấn an mình “Ba đi rồi ba sẽ về thôi con” Nhưng con bé nào có nghe, nó đưa hai chân ghì chặt lấy người tôi. Nó sợ tôi đi mất, tôi cũng sợ, sợ phải xa con. Tôi muốn gần bên con thêm vài ngày nữa để trao cho con những yêu thương cất giấu từ bấy lâu trong lòng nhưng vì nhiệm vụ cấp bách chiến trường không cho phép tôi được làm thế Rồi cũng đến lúc phải đi, bà con chòm xóm an ủi bé con nhà tôi để tôi an tâm lên đường. Chưng kiến cảnh này ai nấy cũng chẳng thể cầm nổi nước mắt. Con bé có vẻ hiểu ra, không còn bướng bỉnh nữa nhưng vẫn ôm lấy tôi mếu máo “Ba đi ba về ba mua cho con một cây lược nghe ba” Rồi từ từ tuột xuống. Mãi sau này nghe kể lại tôi mới biết thì ra nó không nhận ra tôi vì vết thẹo dài, khác với ảnh má nó đã cho nó xem. Rồi ngoại đã giải thích và nó đã hiểu. Thì ra nó không hề quên tôi, không hề quên người cha này chỉ là vì chút trẻ con ngây dại, vì vết thẹo chiến tranh khiến nó không nhận ra tôi mà thôi. Chia tay trong nghẹn ngào, chúng tôi từ biệt mọi người trở về nhận nhiệm vụ. Chúng tôi phải trở lại miền Đông để chiến đấu. Mỗi đêm rừng, nằm trên võng nhớ về con tôi lại ân hận vô cùng trước đây đã trót đánh con. Yêu thương chưa là bao mà lại đánh con. Tôi dằn vặt, đau đáu suốt những năm tháng chiến dịch. Like 0 Báo cáo sai phạm Tôi trở về từ chiến khu với hi vọng được gặp lại vợ, con, gia đình đoàn tụ Xuồng sắp cập bến tôi nhìn thấy con gái tôi đang chơi với bạn nó bên bờ sông, tình cha con trỗi dậy trong tôi. Tôi nhún chân nhảy lên bờ, khom người xuống, dang tay chờ con chạy đến sà vào lòng tôi nhưng tôi thất bại vì con bé chỉ xem tôi như người xa lạ. Nó vụt chạy về nhà Tôi cất bước về đến nhà thì thấy con bé đã ở đó. Vợ tôi đang nấu cơm trưa, vợ tôi bảo con bé gọi tôi vào ăn cơm nhưng con bé có vẻ không vui và lại nói trổng với tôi "Vô ăn cơm". Tôi buồn lắm nhưng tôi không muốn để đứa con duy nhất của mình nhìn thấy cảnh ba nó- một người lính bật khóc trước mặt nó nên tôi chỉ cười với con..… Đóng vai ông Sáu kể lại truyện Chiếc lược ngà mẫu 4 Tình cảm cha con – một đứa con gái bé bỏng có thể là là tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc đời của mỗi người, đối với tôi cũng vậy. Tôi đi kháng chiến chống Pháp từ khi đứa con đầu lòng và cũng là đứa con duy nhất của tôi – bé Thu chư­a đầy một tuổi. Suốt mấy năm kháng chiến, vợ có lên thăm tôi, nhưng vì đường sá nguy hiểm nên không thể dắt con bé theo. Tôi chỉ được ngắm con qua tấm ảnh nhỏ mà thôi. Vậy là, trong suốt thời gian đó, hai ba con chúng tôi đã không được gặp nhau. Cho đến khi được về phép, tôi được gặp lại con. Từ đằng xa, nhìn thấy một đứa bé độ tám tuổi, tóc cắt ngang vai, mặc quần đen, áo bông đang chơi ở trước sân nhà, tôi đã đoán biết được đó là Thu – con gái mình. Tôi không kịp chờ cho xuồng cập bến, nhảy xuống vui mừng gọi con bé và đưa tay đón chờ con để được ôm con vào lòng cho thỏa nỗi nhớ mong. Thế nhưng, ngược lại với sự vui mừng của tôi, con bé lúc đầu có vẻ ngạc nhiên, nó cứ đứng đấy mà tròn mắt nhìn tôi. Sau đó, dường như nó thấy lạ, chắc nó đang phân vân tự hỏi người xưng ba kia là ai. Rồi sau đó, Thu vụt chạy đi và kêu thét lên. Trước thái độ của con, tôi cảm thấy rất buồn và đau đớn. Tôi cứ đứng sững lại đó, nhìn theo con. Có lẽ, lúc ấy, nhìn tôi thật tội nghiệp, thật đáng thương! Vì đường xa nên chúng tôi chỉ ở nhà được có ba ngày. Trong suốt ba ngày đó, chúng tôi cố ý để con bé gọi tôi một tiếng ba. Nhưng không, nó rất cứng cỏi, gan lì, bướng bỉnh. Dù có những lúc phải gọi tôi vào ăn cơm hay phải nhờ tôi chắt hộ nước nồi cơm, thì nó vẫn nói trỏng và cố ý không gọi tôi lấy một tiếng ba. Tôi khổ tâm trước thái độ của con bé. Và điều mà tôi ân hận nhất, trong những ngày được ở bên con, đó là tôi đã lỡ đánh vào mong và hét lên với con khi nó không chịu nhận miếng trứng cá mà tôi gắp cho nó. Sau khi bị ba đánh, Thu chạy sang bà ngoại, và không biết ở đó, nó được bà kể cho nghe chuyện gì, nhưng đến lúc nó về nhà, tôi thấy nó có vẻ khang khác. Sáng hôm đó, bà con nội ngoại đến rất đông để chia tay chúng tôi. Tôi phải lo tiếp khách nên không chú ý được đến con bé nhiều, con bé dường như cứ đứng hết nhìn mọi người rồi nhìn tôi. Không biết lúc đó, nó đã nghĩ gì? Nhưng nhìn con bé có vẻ buồn, một vẻ buồn trông rất dễ thương với một vẽ nghĩ ngợi sâu xa. Đến lúc, tôi phải lên đường, thấy nó đứng ở góc nhà, mặc dù rất muốn ôm hôn từ biệt con để đi xa, nhưng tôi sợ nó sẽ phản ứng như lúc tôi về. Nên tôi đành chỉ đứng nhìn con bé, nhìn với đôi mắt trìu mến lẫn buồn rầu. Thế nhưng, ngược lại với những gì tôi nghĩ. Con bé bỗng kêu thét lên Ba…a…a…ba!, rồi sau tiếng kêu như xé lòng đó, nó chạy xô tới, nhanh như sóc, ôm chặt lấy cổ tôi. Nó vừa ôm, vừa hôn tôi, vừa khóc vừa giữ không cho tôi đi. Sau khi nó được mọi người giỗ dành, mới chịu buông để tôi lên đường. Trước khi tôi đi, con bé đã không quên dặn ba mua cho một cây lược. Sau đó chúng tôi trở lại chiến trường miền Đông, chúng tôi không phải đi tập kết nữa. Một ngày, tôi đã tìm được một khúc ngà voi. Tôi muốn tự tay làm cho con gái bé bỏng của mình một cây lược thật đẹp. Hằng ngày tôi tỉ mẩn cưa từng chiếc răng lược và còn cẩn thận khắc lên đó những dòng chữ yêu thương dành tặng cho con. Tôi mong rằng, chiến tranh kết thúc, mình sẽ được trở về, trao tận tay con bé món quà nhỏ ấy. Nhưng rồi, một chuyện không may đã xảy ra với tôi. Một ngày cuối năm mươi tám – trong một trận càn lớn của Mỹ – Ngụy, tôi đã bị thương nặng. Trước lúc lìa xa cõi đời, tôi đã kịp đứa cho anh Ba – người bạn chiến đấu của mình cây lược ngà với hi vọng rằng anh sẽ thay tôi trao tận tay cho con bé. Và dường như trong cơn hấp hối, tiếng anh Ba vẫn văng vẳng bên tai tôi “Tôi sẽ mang về trao tận tay cho cháu”. Like 0 Báo cáo sai phạm Đối với tôi hạnh phúc lớn nhất cả cuộc đời này là có được bé Thu- đứa con gái đầu lòng của tôi. Dù đã xa con gần tám năm nhưng không ngày nào là tôi không nghĩ đến cái ngày gia đình được đoàn tụ. Và cuối cùng cơ hội cũng đã đến với tôi khi tôi được về phép trong ba ngày lòng tôi vui sướng khôn tả nghĩ đến cái cảnh đứa con gái yêu quí của mình chạy lại ôm tôi vào lòng và được nó gọi một tiếng ba thì hạnh phúc biết bao. Nhưng tất cả mọi thứ đều trái ngược với cái mơ ước nhỏ nhoi ấy, đứa con gái mà tôi hằng mong nhớ lại xem tôi như một người xa lạ, xem người cha ruột này như một người dưng qua đường không hề quen biết vì trên má tôi có một vết thẹo dài không giống với người trong ảnh chụp cùng với má nó. Ờ thì, có lẽ nó cư xử như vậy là đúng thật vì khi mà tôi lên đường đi chiến đấu khi nó chưa tròn 1 tuổi nữa mà, còn quá nhỏ để ghi khắc hình ảnh của người cha này và cũng chưa đủ lớn để nhận biết được sự tàn khốc của chiến tranh mang lại nên lúc nào đối với tôi nó cũng nói trổng, mặc cho tôi có làm gì, có nói ra sau thì mọi thứ đều như công dã tràng. Like 0 Báo cáo sai phạm Ha ha Like 0 Báo cáo sai phạm Nếu bạn hỏi, bạn chỉ thu về một câu trả lời. Nhưng khi bạn suy nghĩ trả lời, bạn sẽ thu về gấp bội! Lưu ý Các trường hợp cố tình spam câu trả lời hoặc bị báo xấu trên 5 lần sẽ bị khóa tài khoản Gửi câu trả lời Hủy ZUNIA9 Các câu hỏi mới Viết Đoạn Văn Nghị 6-8dòng Luân Bàn Về Kết Thúc của tác phẩm Viết Đoạn Văn Nghị 6-8dòng Luân Bàn Về Kết Thúc của tác phẩm "Truyện Người Con Gái Năm Xương" Giúp vs mn ui Viết Đoạn Văn 01/11/2022 0 Trả lời Thuyết minh về đồ dùng sinh hoạt trong gia đình có sử dụng yếu tố miêu tả và biện pháp nghệ thuật Mn viet hộ e 1 bài văn vs ạ=₫ 02/11/2022 0 Trả lời Từ phần đọc hiểu đoạn trích Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu, nêu suy nghĩ của mình về sự cần thiết phải giữ tròn chữ hiếu Giúp mình vs ạ, mai mình thi rồi Từ phần đọc hiểu đoạn trích Chuyện người nghĩa phụ ở Khoái Châu và sự hiểu biết của bản thân, em hãy viết một đoạn văn ngắn khoảng 150 dến 200 từ nêu suy nghĩ của mình về sự cần thiết phải giữ tròn chữ hiếu. 03/11/2022 0 Trả lời Em hãy viết một đoạn văn nghị luận nêu suy nghĩ của mình về tình cảm gia đình không chép mạng làm dài giúp em Em xin cảm ơn ạ Giúp em vs ak 07/11/2022 0 Trả lời Từ nội dung của đoạn thơ Lưu Hương Quế, hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ về tình đoàn kết của dân tộc ta Đọc đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi Có đất nước nào kì diệu đến thế không? Trong hoạn nạn càng chở che đùm bọc Cơn hồng thủy làm miền Trung phải khóc Triệu trái tim cả dân tộc hướng về Từ thị thành đến khắp các vùng quê Đã cùng nhau nhường cơm sẻ áo Những chai nước, thùng mì tôm, nhúm gạo Đang gửi về vùng mưa bão miền Trung Lưu Hương Quế - Nguồn Internet 4 Từ nội dung của đoạn thơ hãy viết đoạn văn nêu suy nghĩ về tình đoàn kết của dân tộc ta MỌI NGUOI GIÚP MÌNH VỚI Ạ 08/11/2022 0 Trả lời Cảm nhận của anh/chị về nhân vật Vũ Nương trong đoạn trính Chuyện người con gái Nam Xương [….] Phan nóiloang loáng mờdần mà biến đi mất Trính chuyện người con gái Nam Xương Đề bàiCảm nhận của anh/chị về nhân vật Vũ Nương trong đoạn trích trên. Từ đó nhận xét đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn “Chuyện người con gái Nam Xương” so sánh với nhân vật Thuý Kiều trong truyện “ Kiều ở Lầu Ngưng Bích để thấy được sự tương đồng trong thân phận người phụ nữ trong xã hội pk xưa 08/11/2022 0 Trả lời Soạn văn bài Đồng chí Cần gấp ai trả lời được cho 19 điểm 09/11/2022 0 Trả lời Viết đoạn văn ngắn trình bày những nét tính cách của Thúy Kiều Viết đoạn văn ngắn trình bày những nét tính cách của thúy kiều 09/11/2022 0 Trả lời Vì sao việc làm là vấn đề xã hội gay gắt ở nước ta hiện nay? 1 Đặc điểm nguồn lao động thế mạnh ,hạn chế 2 Đặc điểm phân bố dân cư 3 Giải thích vì sao việc làm là vấn đề xã hội gay gắt ở nước ta hiện nay . các biện pháp giải quyết việc làm 4 Các nhân tố ảnh hưởng đến sự phát triển và phân bố nông nghiệp 5 Phân tích những thuận lợi khó khăn để phát triển thủy sản 6 Vai trò của dịch vụ trong sản xuất và đời sống đặc điểm phát triển và phân bố của dịch vụ 7 Vai trò của GTVT trong sản xuất và đời sống 8 Về nhận xét biểu đồ trả lời giúp e vs ạ Enter 10/11/2022 0 Trả lời Viết một bài văn thuyết minh giới thiệu về cây lúa quê em mai mình thi rồi ạ giúp mình với ạ mik đang cần gấp mai mình thi r ạ 11/11/2022 1 Trả lời Viết 1 đoạn văn tổng phân hợp phân tích khổ 2 bài thơ Viết 1 đoạn văn tổng phân hợp phân tích khổ 2 bài thơ "Bếp Lửa".Trong đoạn văn đó có câu bị động,phép nối,phép thế,thành phần biệt lập tình thái,lời dẫn trực tiếp,khởi ngữ và câu ghép Chú thích và gạch chân rõ giúp mình câu này với ạ,cảm ơn nhiều ạ. 13/11/2022 1 Trả lời Mối liên hệ giữa hai tác phẩm Đoàn thuyền đánh cá với Quê hương liên hệ đoàn thuyền đánh cá với quê hương GIÚP MJK VS MJK ĐANG CẦN GẤP 13/11/2022 0 Trả lời Soạn bài Đoàn thuyền đánh cá soạn văn 9 giúp tui với mn 13/11/2022 0 Trả lời Hãy tưởng tượng 20 năm sau em về thăm trường. Hãy viết 1 bức thưgửi người bạn học cũ kể lại buổi thăm trường ấy hãy tưởng tượng 20 năm sau em về thăm trường hãy viết 1 bức thưgửi người bạn học cũ kể lại buổi thăm trường ấy 15/11/2022 0 Trả lời Tìm yếu tố nghị luận trong đoạn trích Mã Giám Sinh mua Kiều Tìm yếu tố nghị luận trong bài Mã Giám Sinh mua Kiều. 16/11/2022 1 Trả lời Trình bày suy nghĩ về câu nói “Người sống nhiều nhất không phải người sống lâu năm nhất mà là người có nhiều trải nghiệm nhất, sống nhiều hơn người khác” Bài văn nha mn 16/11/2022 0 Trả lời Tóm tắt bài làng Tóm tắt tác phẩm Làng của Kim Lân 24/11/2022 1 Trả lời Viết một đoạn văn từ 6-8 câu nên cảm nhận của em về hình ảnh người lính qua bài thơ Viết một đoạn văn từ 6-8 câu nên cảm nhận của em về hình ảnh người lính qua bài thơ "Đồng Chí" và "Bài thơ về tiểu đội xe không kính" Mọi người giúp em với ạ em cảm ơn ạ Mong mn đừng chép mạng 01/12/2022 0 Trả lời Bản thân em cần làm gì để thể hiện lòng nhân ái trong cuộc sống khoảng 3 đến 5 câu Bản thân em cần làm gì để thể hiện lòng nhân ái trong cuộc sống khoảng 3 đến 5 câu 05/12/2022 0 Trả lời Dàn ý kể về một câu chuyện cảm động ở xóm em Dàn ý kể về một câu chuyện cảm động ở xóm em 10/12/2022 0 Trả lời Viết bài văn tự sự có sử dụng yếu tố đối thoại, độc thoại, độc thoại nội tâm, nghị luận kể về một tấm gương người tốt việc tốt Chú ý không chép mạng không quá dài đầy đủ các yếu tố trên đề là được ạ cỡ 2 trang giấy thi 15/12/2022 0 Trả lời Nêu nội dung chính của tác phẩm Chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng Làm bài 3 cho mình nhé 18/12/2022 0 Trả lời Chỉ ra và nêu tác dụng của 1 biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau “Có lẽ bởi vậy mà khi cặp đôi học trò Minh Hiếu - Tất Minh Trường THPT Triệu Sơn 5, tỉnh Thanh Hóa suốt 10 năm liền cõng nhau đến trường bất kể nắng mưa, bất kể giông bão, người ta bỗng thấy sao mà kỳ diệu quá.” Chỉ ra và nêu tác dụng của 1 biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn sau “Có lẽ bởi vậy mà khi cặp đôi học trò Minh Hiếu - Tất Minh trường THPT Triệu Sơn 5, tỉnh Thanh Hóa suốt 10 năm liền cõng nhau đến trường bất kể nắng mưa, bất kể giông bão, người ta bỗng thấy sao mà kỳ diệu quá.” 21/12/2022 0 Trả lời Theo em, vì sao người phụ nữ lại vừa thấy xấu hổ, vừa cảm động rơi nước mắt? Có một người phụ nữ nọ vừa chuyển đến nơi ở mới. Hàng xóm của bà là một người mẹ nghèo sống cùng cậu con trai đang tuổi thiếu nhi. Một buổi tối mất điện, bà chưa kịp thắp nến lên cho sáng thì có tiếng gõ cửa. Bà ra mở cửa, thì ra đó là con của nhà hàng xóm. Cậu bé nói "Con chào dì, dì cho con hỏi nhà dì có nến không ạ?". Người phụ nữ tham nghĩ Cái gia đình này nghèo đến nỗi ngay cả nến cũng không có sao. Tốt nhất là không cho, vì nếu cho, họ sẽ ở lại mất". Nghĩ vậy, bà trả lời “Dì không có”. Đúng lúc bà đang chuẩn bị đóng cửa thì cậu bé cười rạng rỡ và lấy trong túi áo ra hai cây nến “Mẹ và con sợ dì sống một mình không có nến nên con đen sang biếu dì hai cây nến để thắp sáng ạ". Lúc này, bà vừa thấy xấu hổ, vừa cảm động rơi nước mắt, rồi bà liền ôm chặt cậu bé vào lòng. Câu 1 .Xác định phương thức biểu đạt chỉnh được sử dụng trong văn bản. Câu 2. Tìm và ghi lại 01 lời dẫn trực tiếp có trong văn bản trên. Câu 3. Theo em, vì sao người phụ nữ lại vừa thấy xấu hổ, vừa cảm động rơi nước mắt? Câu 4. Bài học nào trong văn bản có ý nghĩa nhất với em? Vì sao? Trả lời khoảng 3 đến 5 dòng cho xin đáp án ạ 26/12/2022 0 Trả lời Ý nghĩa nhan đề bài đồng chí Ý nghĩa nhan đề 04/01/2023 1 Trả lời ZUNIA9 XEM NHANH CHƯƠNG TRÌNH LỚP 9 YOMEDIA

đóng vai ông sáu