TUYỂN CHỌN 20 TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM HAY NHẤT - KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM - Các câu chuyện cổ tích Việt Nam - Kể chuyện cổ tích bé nghe - Kể chuyện cổ tích đêm khuya vào thời vua Vua Hùng Vương thứ 18, có một cậu con trai nuôi thông minh tuấn tú tên là Mai Yển Nhờ mô hình nuôi bò nhốt kết hợp trồng cỏ nên hiện nay nhiều hộ gia đình đã vươn lên thoát nghèo. Ông Lê Kim Cận - Chủ tịch Hội Nông dân xã Triệu Thượng cho biết thêm: "Triệu Thượng là đơn vị vùng gò đồi, vừa gò đồi vừa biền bãi cho nên việc trồng cỏ nuôi Chương 18: TG1_Nổi gió (18) Ngày thứ hai, Trần Nhữ Tâm xuống lầu nhìn Hình Dã một thân tây trang đang cầm tờ báo. Thấy cô lại đây, anh buông tờ báo ra. "Chào buổi sáng, Nhữ Tâm." Hình Dã đứng dậy tới trước mặt cô, đặc biệt tự nhiên trao cho cô một nụ hôn, "Tối qua 18. Em đây không thích la cà. Em đây chỉ thích mặn mà với anh. 19. Mọi người thì thích trà sữa. Còn em thì thích trà trộn vào tim anh. 20. Em sinh ra không phải để sống vất vả. Mà là để sau này được gả cho anh. 21. Thời tiết này yêu em là hợp lý. Anh mà bỏ phí thì là anh ngu. 22. Em sinh ra không phải để sống vất vả. Phản Diện Nam Nuôi Nhốt Ta (Tôi Bị Kẻ Phản Diện Nuôi Nhốt) 18. Chương 78-: 80: Bắt Đầu Thế Giới Thứ 4; 19. Chương 81: -85; 20. Review truyện Phản Diện Nam Nuôi Nhốt Ta (Tôi Bị Kẻ Phản Diện Nuôi Nhốt) Truyện Đã Đánh Dấu 3WBRgSQ. Vào mùa xuân 11 năm trước. Đám trẻ con ở cô nhi viện háo hức ùa ra ngoài khi nhìn thấy xe oto xịn đỗ ngoài cửa, không biết đôi vợ chồng giàu có hiếm muộn này sẽ nhận ai đây. Người ngồi ghế phụ nhanh nhẹn xuống mở cửa, tiếp đó cẩn thận đỡ người bên trong bước ra. Khác với dự đoán của bọn trẻ, người đến đây lần này lại là một thiếu niên khoảng 20 tuổi đổ lại. Nước da trắng nhợt nhạt, mắt bị băng kín lại, cậu mở cây gậy chỉ đường xuống, gật đầu với người bên cạnh. Vào phòng chính, giám đốc trung tâm mời hai người ngồi xuống, trước đó cậu đã liên lạc rồi mới tới đây. "Nhìn cậu vẫn còn trẻ quá, sao lại muốn nhận con nuôi sớm như vậy?"Người bên cạnh định lên tiếng, cậu liền đặt tay lên đùi muốn cản lại, tự mình trình bày việc. "Xin tự giới thiệu, tôi là Khổng Kỳ Nguyên, đúng là có hơi trẻ, năm nay mới 17 tuổi. Năm ngoái bố mẹ tôi không may đã qua đời, tôi lại...không thể kết hôn sinh con. Cuộc sống sau này của tôi không thể phụ thuộc vào quản gia Triều suốt được.""Cậu chủ!"Quản gia Triều chỉ hơn cậu tầm chục tuổi, nghe cậu nói vậy liền nhanh chóng thanh minh. Nhưng ý cậu chủ đã quyết, y cũng không làm khác được. "Đây là giấy tờ chứng minh tài sản."Giám đốc nhận lấy nó mà không khỏi kinh ngạc, làm sao một thiếu niên mù lòa lại có khối tài sản đáng kinh ngạc như vậy được? Chừng này có tiêu cả đời cũng không hết, còn không cần đi làm nữa."Ông đừng hiểu lầm, tôi làm sao có thể kiếm được từng đấy tiền. Đó là tài sản thừa kế của tôi từ thời ông nội và bố mẹ để lại, họ đều điều hành những công ty lớn nhỏ. Tuy tôi đã mù, việc làm hiện giờ đều để quản gia và giám đốc trợ giúp. Vậy nên tôi mới muốn nhận con nuôi, sau này sẽ dạy bảo để có thể kế thừa giúp tôi."Kỳ Nguyên muốn nhận một đứa trẻ thông minh một chút, không cần quá hiếu động, chỉ cần nghe lời là được rồi. Thông qua kiểm tra IQ, vài ngày sau Kỳ Nguyên quay lại đã có kết quả. Người được điểm cao nhất, cũng như phù hợp với yêu cầu của cậu là Lâm Thiên Vũ - 9 tuổi. Tính cách có phần lầm lì, nhưng không phải không dạy bảo được. "Đứa trẻ này...ầy, có hơi lớn." - Giám đốc hơi e ngại, sợ cậu không vừa ý."Không sao, không vấn đề gì."Thiên Vũ được đưa tới, nhìn thấy Kỳ Nguyên liền buột miệng gọi 'anh', cậu mỉm cười, tìm vị trí của hắn rồi xoa đầu. "Gọi là cha, sau này tên của con sẽ là Khổng Thiên Vũ, có được không?""Cha!"Thiên Vũ cười tươi gật đầu, tuy gọi là cha cho cậu vui, nhưng nhìn cậu xinh đẹp lại mỏng manh như 'mẹ' vậy. . Cuộc sống của Khổng gia có chút thay đổi khi có một đứa trẻ đến. Kỳ Nguyên phân phó với người làm tuyệt đối phải chăm sóc thật tốt cho hắn, không được để hắn thấy bị khinh thường. Sau đó còn chọn trường quốc tế cho hắn học, kiểm tra bài vở thường xuyên nữa. Thiên Vũ thời gian đầu có hơi ngại ngùng khó thích nghi, nhưng mọi người ở đây đối xử với hắn rất tốt, nhất là người 'cha nuôi' kia còn vô cùng chiều chuộng nữa. Nhưng sau một sự việc, hắn đã hoàn toàn nhìn nhận khác về cha nuôi, thậm chí...còn có chút không phục khi phải gọi là cha nữa. 10 giờ tối, hắn sau khi học xong đã tắt đèn đi ngủ, bất chợt nhớ ra hôm nay trên lớp trả bài kiểm tra được điểm tuyệt đối liền bật dậy muốn đem đi khoe với cha nuôi ngay lập tức. Giờ này mọi người đều đã đi ngủ, ngoại trừ phòng cha nuôi vẫn còn sáng đèn, ban nãy giám đốc có tới để bàn công chuyện thì phải. Đi gần tới cửa phòng, Thiên Vũ lại nghe thấy tiếng động lạ, một đứa trẻ thông minh như hắn đương nhiên biết đó là gì."Tiểu Nguyên, thả lỏng một chút. Ngậm chặt như vậy...người bị đau chỉ có em mà thôi.""Ư...đau quá...đồ khốn, anh nói...đến để bàn về cổ phiếu cơ mà?"Cha nuôi của hắn bị trói lại trên giường, nhăn nhó đau đớn khi bị giám đốc hung hăng cường bạo. Cậu thường mặc đồ kín cổng cao tường, không ngờ cơ thể lại đẹp đẽ tuyệt mỹ đến vậy. "Cũng không phải lần đầu, xem như em trả lương cho tôi đi. Lợi nhuận đều về túi em hết ~""Đau quá, tôi không muốn...hức...anh thả tôi ra...rút ra đi!"Gã làm bộ nghe lời rút ra, nhưng lập tức đút thẳng vào lại. Mẹ nó...nếu đeo bao sẽ bí bách thế nào rồi chứ? "Tiểu Nguyên...hay tôi giúp em có một đứa con của riêng mình nhé? Chịu không nào?"Kỳ Nguyên lắc đầu cật lực, biểu cảm như muốn khóc tới nơi, gã lại cúi xuống hôn môi, mút đến sưng thì thôi. Thiên Vũ chỉ lặng lẽ quan sát, lại xuất hiện ánh mắt lạnh lẽo không nên có của một đứa trẻ, hắn tìm một chỗ trốn khác, xem bao giờ gã mới rời đi. Hắn suýt ngủ gục đến nơi thì tiếng bước chân của quản gia tới, cánh cửa cũng đồng thời mở ra. Quản gia dù giấu đi biểu cảm phẫn nộ, nhưng không thể đứng lên phản kháng được."Dọn dẹp cho cậu chủ của cậu đi, à...xin lỗi, tôi quên không đeo bao, lỡ bắn vào trong rồi.""Ngài...!"Gã giám đốc cười sảng khoái bỏ đi, quản gia vội vàng vào với cậu chủ. Y nhíu mày đau xót, nhưng lại chưa cởi dây trói vội mà lau dọn phía dưới trước. Đeo vào găng tay y tế, nhẹ giọng an ủi. "Cậu chủ, chịu đau một chút, tôi làm sạch bên trong cho cậu."Quản gia lấy một cây gậy ngắn, buộc hai chân cậu chủ ở hai đầu gậy để chân tự tách ra. Kỳ Nguyên nuốt nước bọt, cố vùng vẫy khỏi dây trói. "Anh cởi dây trói cho tôi trước đã... A..đau, đau quá, rửa bằng nước là được rồi..."Quản gia lợi dụng cậu không thấy gì để làm trò đồi bại, cứ thể cho cả tay vào chọc ngoáy. Cậu chủ của y không phải người con trai bình thường, mà lại là người song tính. Y rời tay khỏi âm đạo, tiếp tục hành hạ với hậu môn, sau khi vào được đến cổ tay đã khiến chảy máu rồi. "Quản gia...cởi trói ra, đau quá,..làm ơn...ư...""Cậu chủ, thuốc tránh thai khẩn cấp đây, nuốt xuống đi."Kỳ Nguyên mơ hồ nuốt xuống hai viên thuốc, một viên là tránh thai, một viên...là thuốc ngủ. Quản gia chờ đã ngấm thuốc, cởi quần xuống đeo vào bao cao su, hôn nhẹ lên môi cậu."Cậu chủ, tôi giúp cậu tẩy rửa."Thiên Vũ chứng kiến cha nuôi bị hai gã đàn ông thay nhau xâm hại. Không những thế còn biết thêm một bí mật lớn nữa. Hắn tìm thấy bức ảnh trước khi cha nuôi bị mù, người đẹp như vậy...thật xứng đáng dành cho hắn. Thiên Vũ dần không nghe lời của Kỳ Nguyên nữa, dù thành tích vẫn xuất sắc, nhưng hắn còn tham gia nhiều nhóm bắt nạt, đánh nhau. Hắn muốn nhìn thấy cậu bất lực việc dạy trẻ, còn bị xâm hại vào mỗi tối giám đốc biết quản gia có tư tình riêng, trong một lần đã chủ động rủ chơi ba người cùng. Kỳ Nguyên cầu xin thống thiết, nhưng một thiếu niên mù như cậu có thể làm gì thay đổi được?"Vậy...ngài dùng phía sau trước, sau đó luân phiên đổi lại.""Được."Cậu sững người khi bị phản bội, quản gia vuốt ve cậu, lại nói những lời như thể mình bị ép làm. "Cậu chủ, đừng sợ, nào...há miệng ra.""Không, không, á...ưm..."Gã giám đốc thấy Kỳ Nguyên lắc đầu né tránh, còn ngậm chặt miệng liền thúc mạnh phía sau. Ngay lúc đó quản gia nâng cằm cậu lên, nhét gậy thịt vào miệng, xoa đầu an ủi."Ứm...ư...ục...ục!""Cậu chủ, chúng tôi sẽ làm cậu thoải mái mà"."Một tiếng rồi, đổi chỗ đi."."Quản gia, chúng ta chia nhau mỗi người một lỗ yêu thương em ấy đi.""Ngài không được bắn vào trong đâu!""Đừng lo, có thuốc rồi mà ~"Gã giám đốc nằm dưới, nhét gậy thịt vào âm hộ, còn quản gia nhét vào hậu huyệt, cùng lúc giày vò đến bất tỉnh thì thôi. Kỳ Nguyên nằm thở dốc, miệng, âm hộ, hậu môn đều chảy ra một đống tinh dịch nhày nhụa."Lần sau gọi thêm phó giám đốc, để ba lỗ của em ấy đồng loạt được lấp đầy luôn.""Cậu chủ, đừng ngủ vội, uống thuốc tránh thai đã."Gã giám đốc cầm lấy viên thuốc rồi đặt vào miệng cậu, tuốt dương vật một hồi rồi bắn thẳng vào miệng, cười khoái chí đầy đê tiện."Nuốt xuống đi haha! Cục cưng hẳn đã khát lắm rồi!".Kỳ Nguyên dần bị kiểm soát triệt để bởi quản gia, ăn uống, sục rửa, kì kinh nguyệt,...tất cả đều được ghi chép tỉ mẩn lại. Thậm chí còn không được ra khỏi nhà, gậy dẫn đường bị đem cất ngày cậu vẫn muốn tìm Thiên Vũ để xem tình hình học của hắn, nhưngThiên Vũ tránh mặt cậu thường xuyên. Học xong đều ở lại thư viện của trường mày mò học những thứ không trong sách vở nữa. Cảm giác ghen tuông muốn chiếm hữu mỗi ngày một lớn. Hắn phải chờ tới bao giờ nữa đây?Thiên Vũ nhìn thấy con ếch bên đường, mỉm cười ngồi xuống trước nó.."Vũ Vũ, cha ngủ cùng con nhé?"Kỳ Nguyên muốn trốn thoát khỏi bọn chúng nên cố tình ngủ lại phòng hắn. Thiên Vũ muốn đưa tay ôm lấy cậu vào lòng nhưng lại quyết định quay mặt sang hướng khác. Không ngờ nửa đêm cửa phòng lại mở ra, Thiên Vũ không ngủ được, nghe thấy tiếng bước chân vào rất rõ ràng."Cậu chủ...mọi người đến đủ rồi, đừng làm phiền cậu chủ nhỏ nữa.""Ưm..ưm...ưm!"Cha nuôi vẫn bị bịt miệng kéo về phòng cũ, tay cố với về phía Thiên Vũ. Hắn nghe được điều khẩn khoản ấy, nhưng hắn có tỉnh thì làm được gì chứ?Từ việc chỉ có giám đốc, rồi quản gia, giờ lại thêm phó giám đốc, trưởng phòng,...Thiên Vũ trong phòng dùng bút bi rạch nát hết sạch vở. Nuốt xuống cục tức, đội mũ rồi ra ngoài tìm thêm động vật nhỏ khác. Edit Mei A MeiNgày thứ hai, Trần Nhữ Tâm xuống lầu nhìn Hình Dã một thân tây trang đang cầm tờ báo. Thấy cô lại đây, anh buông tờ báo ra."Chào buổi sáng, Nhữ Tâm." Hình Dã đứng dậy tới trước mặt cô, đặc biệt tự nhiên trao cho cô một nụ hôn, "Tối qua ngủ có ngon không?"Trần Nhữ Tâm gật đầu "Chào, Hình Dã."Sau khi hai người cùng nhau dùng bữa sáng, Hình Dã chuẩn bị tới công ty, Trần Nhữ Tâm kéo ống tay anh Dã quay đầu nhìn cô, hỏi "Sao vậy?""Hình Dã, nhẫn đính hôn của em đâu?"Hình Dã sững sờ, nói bừa "Ném đi rồi.""...Em muốn trả nó về đúng chủ nhân.""Vậy tôi để quản gia tìm xem sao."Năm phút sau, vật nọ được quản gia cầm trên tay đưa cho Hình Dã, đó là một chiếc túi trong suốt bị buộc lại. Hình Dã đưa nó cho Trần Nhữ Tâm, "Trả lại anh ta đi.""Ừ." Trần Nhữ Tâm nhận lấy, nhìn kĩ không chỉ có chiếc nhẫn đính hôn mà còn cái vòng ngọc mà mẹ Tiết tặng cho."Em chuẩn bị về trường à?" Lúc ra cửa, Hình Dã hỏi câu này."Ừ." Trần Nhữ Tâm theo kịp anh, "Anh thuận đường không?"Sâu trong con người Hình Dã trào ra sự vui vẻ, nắm tay cô "Dĩ nhiên thuận đường rồi."Tài xế phía trước nhịn không được mà oán thầm một câu, một bên nam, một bên bắc, thuận đường thế quái nào được?Xe chở Trần Nhữ Tâm dừng lại trước cổng trường đại học, vừa xuống xe Hình Dã đã níu cô lại, cô thuận theo khẽ hôn lên môi anh, sau đó mới được thả xe, Trần Nhữ Tâm đứng ngoài cổng trường. Mặc dù chỉ rời đi bốn ngày nhưng chung quy vẫn cảm giác đã qua rất lâu lại ký túc xá, Trần Nhữ Tâm cảm thấy ký túc xá của mình cũng thay đổi đến lạ, nhưng cô không để ý lắm, trái lại đi thăm đàn chị. Đàn chị bình thường lãnh khốc vậy mà bây giờ ôm cô không nói lời nào, nửa ngày mới nghẹn ra được một câu "Không có việc gì thì tốt." "Vậy bên cạnh thầy...""Việc của người trẻ tuổi, ông già tinh tường ấy đúc kết, đây là nguyên văn của thầy." Đàn chị ngắt lời cô "Chị đứng về phía em."Trần Nhữ Tâm sững sờ "Cảm ơn đàn chị.""Bây giờ không phải lúc nói lời cảm ơn với chị đâu. Chẳng phải em nên đi giải thích cho họ Tiết một chút sao?" Trần Nhữ Tâm gật đầu "Ừm, em hẹn anh ta lúc chín rưỡi."Mắt đàn chị liếc cổ tay mình, ngẩng đầu nhìn cô "Còn nửa tiếng thôi, mau đi đi.""Vâng." Trần Nhữ Tâm đáp "Đàn anh làm phiền chị rồi."Chỉ thấy đàn chị phất phất tay với cô "Khách sáo với chị làm gì."Từ phòng nghiên cứu đi ra, Trần Nhữ Tâm thừa dịp bắt taxi tới chỗ đã hẹn Tiết Minh Huyên từ trước. Đó là một toà khách sạn tương đối riêng tư, Trần Nhữ Tâm vừa đến, Tiết Minh Huyên đã tới đây giây khi thấy Trần Nhữ Tâm, ánh mắt Tiết Minh Huyên lơ đãng quét qua gáy cô, đột nhiên sắc bén nhìn cô, vừa mở miệng đã hỏi "Nhữ Tâm, ngày đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"Trần Nhữ Tâm dĩ nhiên không phát hiện bên gáy mình còn giữ lại dấu vết mà Hình Dã đã đóng xuống tối qua, mặc dù màu sắc nhạt đi rất nhiều, nhưng phàm là người có kinh nghiệm đều nhận ra được đây là cái thấy Trần Nhữ Tâm mang từ trong túi ra một cái hộp gấm, đẩy tới trước mặt anh ta "Việc đính hôn tôi thật sự xin lỗi, tạo cho anh phiền phức không nhỏ. Nhưng chuyện đính hôn đến đây chấm dứt đi." "Tại sao?" Trong nháy mắt, vậy mà Tiết Minh Huyên lại cảm nhận được sự khổ sở không nói lên lời, thậm chí đã quên béng đi mục đích của mình khi đến chỗ này. Anh ta hỏi "Tại sao lại hối hận?"Trần Nhữ Tâm quay đầu nhàn nhạt nhìn anh ta "Hình như anh đã có người mình thích rồi, tại sao còn muốn đính hôn với tôi?""Cái gì?" Tiết Minh Huyên vô thức nhíu mày, "Thích ai hả?""Anh thích Bạch Tiểu Nhã thế cơ mà." Trần Nhữ Tâm nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, lặp lại câu hỏi "Tại sao còn muốn đính hôn với tôi?"Lời này là Trần Nhữ Tâm hỏi thay nguyên chủ. Trong đoạn kí ức ngắn qua giấc mơ của nguyên chủ, cô ấy biết rõ thật ra Tiết Minh Huyên không yêu mình, chẳng qua cô ấy tự lừa mình dối người, không muốn đối mặt với sự thật tàn trên thực tế, nếu không phải việc Tiết Minh Huyên tính kế sau lưng làm đòn bảy thì sao Hình Dã lại siết chết nguyên chủ khi cô ấy đang sống sờ sờ chứ? Cái gọi là đính hôn chính là kế hoạch để Hình Dã lộ ra chân tướng mà liệu hệ thống cung cấp đã thể hiện hết qua phần báo cáo, nam nữ chính là thanh mai trúc mã, đồng thời hai bên cũng là mối tình đầu. Hoặc nói, Bạch Tiểu Nhã là người phụ nữ duy nhất Tiết Minh Huyên thật lòng yêu, chẳng qua thời niên thiếu cả hai không biết trân trọng nhau nên sau này mới tạo thành chia thế giới vốn xoay quanh nam nữ chính nên dưới sự trùng hợp của nhân duyên, hai người gặp lại, tự dưng không giống với thời niên thiếu khi ấy, lúc bấy giờ càng trở nên trân trọng nhau hơn và cũng sẽ chẳng tuỳ tiện chọc phá tờ giấy kia, để cho nội dung vở kịch đắp nặn tình yêu giữa hai người trắc trở bao nhiêu. Mà hành động của nguyên chủ không nghi ngờ chính là đá thử vàng về mặt tình cảm của hai người. Tuy nhiên còn nhiều chỗ giải thích bị nông, ví dụ như...thân phận thật của Bạch Tiểu hiện tại Trần Nhữ Tâm chưa biết, bởi vì sau khi cô tới thế giới này, sự kiện tổng thể vẫn như cũ, cơ mà có nảy sinh biến hoá rất nhỏ, ví thử như tình cảm con người. Đáng tiếc bây giờ Trần Nhữ Tâm cũng chẳng rõ, mà tính rõ rồi cũng sẽ không thể thay đổi bất cứ thứ thế giới của cô, chỉ có nhiệm vụ, còn cả việc tìm lại kí ức cho mình tâm cô không hề gợn sóng, đối diện với Tiết Minh Huyên cũng chẳng bất mãn tức giận, càng không có tâm tình áy náy tự trách. Hay nói cách khác, Trần Nhữ Tâm căn bản không có những cảm giác này, tựa hồ bất kể xảy ra chuyện gì cũng đều lơ đi, lãnh đạm bình chỉ có lúc cảm giác khác thường, phỏng chừng là khi bản thân đang suy tư liệu nên thử thích Hình Dã hay không, trong lòng mang một cảm xúc đặc biệt. Khả năng cho tới bây giờ, Trần Nhữ Tâm cũng chưa thể phân biệt rốt cục cảm xúc ấy là gì."Tôi thật lòng muốn ở bên em." Ngón tay Tiết Minh Huyên siết chặt, cái hộp gấm trong tay anh ta dần dần biến dạng chứng tỏ anh ta đã dùng bao nhiêu lực. Thời gian qua khả năng tự kìm chế của Tiết Minh Huyên không thể đè ép nổi sự nôn nóng và phẫn nộ đang trào dâng trong lòng. Anh ta nhìn chằm chằm Trần Nhữ Tâm "Tôi với Bạch Tiểu Nhã chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường. Tôi không biết em nghe được từ đâu, nhưng tôi chưa bao giờ làm gì cùng cô ấy. Tôi nghĩ tôi thật lòng thích em, nghĩ muốn đối xử với em thật tốt."Trần Nhữ Tâm nhàn nhạt nhìn anh ta, điềm tĩnh nói ra một sự thật không ai có thể phản bác "Nếu đúng là anh thật lòng hoặc tin tưởng tôi thì ngay từ ban đầu đã không phái người giám sát tôi rồi. Lúc tôi nói với anh chuyện đính hôn, anh rất kinh ngạc, nhưng anh kinh ngạc không phải vì bản thân anh đính hôn, mà là chuyện đính hôn này do chính miệng tôi nói ra. Anh đã sớm tính toán sẽ đính hôn cùng tôi, cũng biết rõ tôi thiếu thốn tình cảm nhưng lại chẳng thèm để ý, anh chỉ chú tâm vào chuyện đính hôn của mình thôi.""Xin lỗi, khi ấy tôi..." Khi ấy anh ta chưa từng nghĩ đến tình cảm mà mình dành cho cô nên cứ dựa theo kế hoạch ban đầu của mình, lợi dụng cô, điều đó Tiết Minh Huyên không thể phủ nhận. Nhưng một giây ấy khi biết được cô đột nhiên biến mất ở lễ đính hôn, trong lòng anh ta sinh ra khủng hoảng. Lúc đó anh ta mới vỡ lẽ đến cuối cùng mình có tình cảm thế nào với qua vào lúc này, Tiết Minh Huyên trở tay không kịp khi ngả bài với Trần Nhữ Tâm, anh ta nói "Trước đây không lâu tôi mới hiểu được, tôi muốn đối xử với em thật tốt.""Vậy còn Bạch Tiểu Nhã?" Trần Nhữ Tâm lẳng lặng nhìn anh ta, hỏi "Anh đặt cô ấy ở nơi nào, điều này với cô mà nói, là công bằng sao?""Tôi...đã từng thích cô ấy..." Tiết Minh Huyền cảm giác chính anh ta đang mất đi quyền chủ động trong cuộc nói chuyện này, chỉ chốc lát đã bị đối phương quay vòng, thanh minh "Nhưng bây giờ tôi cùng cô ấy không phải quan hệ đấy nữa."Cô chẳng thèm quan tâm đáp án của anh ta tới cùng là sao, rõ ràng hai bên đang lợi dụng lẫn nhau, vậy hà cớ gì hiện tại phải bức bách nhau nhỉ?"Ý của tôi đã quyết." Ngắn ngủi năm chữ, đủ độ mạnh khí im ắng rất lâu, Tiết Minh Huyên dần dần bình tĩnh lại, hỏi thẳng Trần Nhữ Tâm "Hôm đính hôn ấy thật sự là em tự đi?""Ờ." Thái độ Trần Nhữ Tâm trước sau như mắt Tiết Minh Huyên phức tạp nhìn cô, "Có người trông thấy em ra vào nhà của chủ tịch tập đoàn R, Chử Việt."Trần Nhữ Tâm bình tĩnh trả lời "Tất cả mọi người đều trưởng thành hết rồi.""Nhưng em là vợ sắp cưới của tôi!" Trong nháy mắt, đáy lòng Tiết Minh Huyên bùng lên sự phẫn nộ không biết từ đâu, có lẽ phẫn nộ vì thái độ hời hợt của cô, cũng có lẽ do bản thân nhập diễn quá sâu nên cảm thấy không biết phải làm thế nào."Vợ sắp cưới à?" Đôi mắt cô trong trẻo nhưng lạnh lùng quét qua bộ dạng kìm nén lửa giận của anh ta, phần môi nhẹ nhàng truyền ra một câu "Vậy anh thật sự muốn cưới tôi làm vợ sao?" Lúc nói tới đây, Trần Nhữ Tâm hơi ngừng, nhìn vào mắt anh ta "Cả cuộc đời này của tôi khó có thể yêu anh, cũng sẽ chẳng có chút tình cảm nào với cha mẹ anh. Cho dù tương lai giữa hai ta có con thì tôi vẫn vậy, không tồn tại dạng tình cảm "Mẫu tử" gì đó, anh còn muốn cưới tôi làm vợ anh? Anh tình nguyện tiếp nhận tôi thế này sao? Anh sẽ đối nghịch với cha mẹ vì tôi à?"Liên tiếp vài vấn đề thực tế khiến Tiết Minh Huyên thoáng muốn tránh né ánh mắt cô, nhưng anh ta vẫn nói "Chứng thiếu thốn tình cảm cũng đâu đáng sợ như vậy, tôi sẽ khôi phục giúp em.""Lời nói này đến chính anh còn không tin, vậy làm sao mà thuyết phục được tôi?" Từ đầu tới cuối tư thế ngồi của Trần Nhữ Tâm chưa hề thay đổi, cô không nhìn anh ta nữa, nhưng vẫn nói "Giữa chúng ta vừa mới bắt đầu đã chẳng đơn thuần gì, cũng sẽ không thể có kết quả, tôi nghĩ anh hẳn rõ điều này."Đã nói lời rành mạch như thế, Tiết Minh Huyên sao có thể không hiểu. Chỉ là sự đau đớn mơ hồ từ đáy lòng đã nói cho anh ta biết, là anh ta nhập diễn quá sâu rồi. Nhưng hối hận nhất định chẳng có kết quả gì. Có lẽ cô nói đúng, vừa mới bắt đầu mục đích đã không đơn giản thì làm sao có thể yêu cầu kết quả xa vời?Từ lúc bản thân gặp lại cô rồi đi theo mục đích, điều này anh ta không thể phủ nhận Minh Huyên lẳng lặng nhìn đôi mắt không dậy nổi gợn sóng của cô, chậm rãi hỏi "Chuyện ở tiệc đính hôn rơi xuống đầu một mình tôi, tôi trở thành trò cười của tất cả mọi người. Em không cảm thấy áy náy, tự trách sao?""Không hối hận." Trần Nhữ Tâm nhàn nhạt cặp mắt Trần Nhữ Tâm điềm tĩnh không một chút rung động, Tiết Minh Huyên cảm giác bất lực. Nhưng anh ta không thể trơ mắt nhìn cô sa vào nơi nguy hiểm kia. Gã đàn ông đó đáng nghi chồng chất. Anh ta không thể để mặc cô tiếp tục như vậy nữa."Nhữ Tâm, anh ta rất khả nghi, em không nhận ra hết thảy mọi chuyện đều quá khéo sao?" Tiết Minh Huyên khôi phục tỉnh táo, chậm rãi nói "Anh ta là người Hoa đi du học về, gia nghiệp ở nước Mỹ, mà mấy năm gần đây em chưa từng rời khỏi Trung Quốc."Đối diện với sự thăm dò của anh ta, Trần Nhữ Tâm thản nhiên nói "Ý anh là, anh ấy bắt cóc tôi?""Chỉ là giả thiết thôi." Tiết Minh Huyên đối mắt với cô, "Tôi đang lo lắng cho em mà.""Cái giả thiết này cũng chẳng có cơ sở. Tôi không phải là đứa ngu." Trần Nhữ Tâm thẳng tắp nhìn vào mắt anh ta, vô tư nói "Càng không phải người bệnh mắc hội chứng Stockholm, đi yêu kẻ bắt cóc mình."Nét anh tuấn trên mặt Tiết Minh Huyên mơ hồ lộ ra sự tổn thương, lại bình tĩnh hỏi "Em...yêu anh ta sao?" Trần Nhữ Tâm không hề đối mặt với vấn đề này, mà chỉ nói "Giữa tôi và anh ấy không phải là lần đầu gặp gỡ. Chúng tôi từng qua lại rồi."Trong phòng yên tĩnh thật lâu, tinh thần Tiết Minh Huyên tỏ ra cực kì sa sút. Anh ta cầm cốc nước lên uống, coi như là cách tốt để tỉnh táo lại. Nhìn Trần Nhữ Tâm, Tiết Minh Huyên khôi phục vẻ kiên định lẫm liệt trước kia. Anh ta nói "Việc em mất tích đã lập hồ sơ, cần theo tôi về cục để tiến hành ghi chép."Trần Nhữ Tâm gật đầu đáp, "Được thôi." Thể loại Hiện đại – Tương lai, đại thúc, loli, cường thủ hào đoạt, ngược nhẹ, ngọt sủng, chương 169Editor TrangQA830810Beta Dâu Tây NhỏTrầm Úy Lam, trong xóm ai cũng biết cô là một đứa ngốc tứ cố vô đó, bộ đội đặc chủng ghé thăm thôn Trầm Úy Lam, ở nhờ nhà đêm người lính kia phải đi, trong phòng Trầm Úy Lam vang lên tiếng kêu thảm thiết. . .Ngày hôm sau, Trầm Úy Lam mắt đỏ hoe cùng người đàn ông kia rời khỏi thôn!Kỳ thực đó chính là câu chuyện con ngốc được cầm thú nuôi lớn. . .._Nhận xét Nam chính cực kì BT, bạo lực, cặn bã, hoàn toàn là một con Cầm Thú nợ đánh. Mê gian, dụ gian, cường gian,… với một cô bé loli dễ thương. Con cầm thú này thừa dịp cônhóc còn nhỏ đã lên kế hoạch nuôi rồi ăn, đương nhiên, kèm theo cả tẩy não chính, bị mọi người nói là con ngốc, nhưng thật ra lại không hề ngốc tí nào, thậm chí nàng có phần thông minh. Nàng mơ hồ nhận thấy âm mưu thâm độc của Cầm thú đã nhiều lần làm Cầm thú chưng hửng, ლლ có thịt trước mắt nhưng không thể ăn, bức Cầm thú phải tìm cách bắt cóc nàng về nhà. ..Tiếc rằng, tuy nữ chính khá thông minh nhưng còn ngô nghê, chưa hiểu chuyện đời, nhưng không thể đấu lại tên cầm thú sành sõi kia được. Bị Cầm thú ăn đậu hủ hết lần này đến lần khác, chỉ có thể đỏ mắt uất có lẽ một phần vì nữ chính đã cô độc quá lâu, lâu đến mức khi Cầm thú cho nàng một chút ấm áp, dù biết nó sẽ ăn thịt nàng xương cốt không còn, nhưng vẫn Nghĩa Vô Phản Cố đi theo con Cầm thú cặn bã kia. Những chuyện trên đều là do Khổng Thiên Vũ nhớ lại, năm nay hắn đã 20 tuổi, còn cha nuôi là 28. Lấy lí do cha nuôi có cơ thể dị biệt dễ bị cưỡng bức nên khóa cửa nhốt lại. Nhưng thực chất Thiên Vũ đã thay toàn bộ người làm, cưỡng ép nhốt cha nuôi của một năm trôi qua, thế giới đã có nhiều thay đổi lớn. Vấn đề trọng nam khinh nữ lên đỉnh điểm, mất cân bằng giới tính trầm trọng mất kiểm soát. Chỉ cần siêu âm là con gái, người nghèo thì phá bỏ, người giàu thì can thiệp y học. Phụ nữ ngày càng trở nên hiếm, các cặp đôi đồng tính nam tăng nhanh. Để giải quyết vấn đề sinh con, y học M đã có những cuộc phẫu thuật biến đàn ông thành người song tính đầu tiên. Quảng cáo tràn lan trên đường phố và tivi, vậy nên người song tính không còn quá hiếm gặp nữa. Nhưng đương nhiên vẫn sẽ có rủi ro, người bị ép phải phẫu thuật để đẻ, người phẫu thuật xong lại trầm cảm tự ti đến tự tử. Nhiều nam nhân bị mang tới đây cầu xin không muốn làm, nhưng miễn có chữ kí của người giám hộ là đủ. Y học M lại hứa hẹn đưa ra giải pháp dành cho những người đã phẫu thuật xong nhưng hối hận. Dù nhận rất nhiều phản đối hành động vô nhân tính, nhưng đây là biện pháp giải quyết tạm thời cho lúc này ty tập đoàn K vừa kí kết hợp đồng và đồng thời là cổ đông lớn nhất của Y học M. Trong mắt người ngoài, Thiên Vũ vừa cao ráo sáng sủa, lại thông minh hiếu thảo. Cha nuôi...cũng nghĩ như vậy đúng không?"Cha, ăn bữa chiều thôi."Trên khay thức ăn là cháo trắng, bát rau nghiền nhuyễn, ức gà được xé nhỏ trên Nguyên đã tháo băng mắt ra, hóa ra cậu bị dùng đồ sắc nhọn chém ngang mắt khiến hỏng hoàn toàn. Cậu đang đọc sách cho người khiếm thị mà con trai mua cho mình, là sách "Niềm hạnh phúc khi được cưỡng hiếp". "Thiên Vũ, cha...muốn đi vệ sinh."Cả người cậu run lên bần bật, môi cắn chặt, tay bám lấy ga giường nín nhịn. Thiên Vũ mỉm cười, để cậu chảy đầy mồ hôi mới đi tới."Không được. Ăn xong đã."Kỳ Nguyên sắp không nhịn nổi nữa, Thiên Vũ xúc từng thìa rất chậm. Không được, tiểu ra giường sẽ bị mắng thức ăn cũng rất ít, nhưng đã đủ hành hạ cậu rồi."Cha nhịn lâu lắm rồi đúng không? Lại, con bế người đi."Thiên Vũ nhấc bổng cậu bế đến phía phòng vệ sinh, cởi khóa quần trinh tiết rồi đặt cậu ngồi xuống bồn. Tiện thể tắm cho cậu luôn, cơ thể cha nuôi rất gầy, cổ tay nhìn như sắp gãy đến nơi vậy. Cậu đã ăn uống như thế trong vài năm vừa qua, trước khi ngủ, hắn sẽ pha sữa bột cho cậu tẩm bổ Nguyên được tắm thơm tho, hắn mặc vào quần khóa, thay bộ pijama khác."Thiên Vũ...thật ngại với con quá, nhưng ta không cần mặc cái này cũng được. Có thể nhờ người giúp việc đỡ đi vệ sinh...""Không được, cha đã quên mình bị cưỡng bức rồi sao? Con làm những điều này là vì ai chứ? Cha muốn được người giúp việc hiếp sao?"Kỳ Nguyên giật mình, bốn năm trước, người con trai ít khi nói chuyện cùng lại mang tới quần lót khóa trinh tiết được đặt riêng. Khi ấy hắn cũng mới chỉ 16 tuổi, nhưng lại nói cái gì về cha, con cũng đã đều biết hết. Hắn còn nói thêm, người song tính như cậu tốt nhất không nên ra đường, rất dễ bị bắt lại nghiên cứu khoa học, hay thậm chí sẽ bị cưỡng hiếp."Cha xin lỗi...""Nói đầy đủ vào, cha" - Hắn hạ thấp giọng đe dọa."Cha xin lỗi vì đã phụ lòng tốt của con""Được, con tha lỗi cho cha"Kỳ Nguyên không dám phản đối lại con trai, cũng sợ hắn giận mình. Cậu sau cùng chỉ còn lại hắn, nếu hắn tức giận bỏ mình đi...cậu thật không dám nghĩ đến nữa. "Nào, con tiêm thuốc cho cha"Loại thuốc này khiến hai chân của cậu dần mất cảm giác, tiêm ở đâu sẽ tê liệt chỗ đó. Từ hai năm trước hắn bắt đầu tiêm cho cậu, nói việc cậu không thể đi lại nữa là do di chứng của việc quan hệ bừa bãi. Tiêm thuốc sẽ giúp cậu hồi phục vào một ngày nào đó. Kỳ Nguyên bị sống biệt lập với cuộc sống bên ngoài, vốn dĩ không biết đã thay đổi nhiều đến mức nào chỉ giam giữ, hắn còn dùng những chuyện trong quá khứ để giày vò, để cậu luôn trong tâm trạng hối lỗi, sợ sệt, hối hận đến muốn chết nhưng không được. "Thiên Vũ này, thời tiết bên ngoài thế nào rồi? Vẫn còn mưa sao?"Thiên Vũ nhìn cậu, tháng trước đã đòi ra ngoài đi dạo, hắn nói mùa mưa kéo dài không thể đi. Dám nhắc lại nữa?"Cha, nói con nghe, gã giám đốc bắt đầu xâm hại cha từ bao giờ?"Kỳ Nguyên biết con trai sẽ không muốn tha thứ cho mình, mỗi lần cậu đề xuất muốn ra ngoài đi dạo đều sẽ bị tra hỏi thế này."Nói nhanh lên!""Lần đầu...lần đầu khi gã nói muốn bàn bạc về tình hình tài chính công ty. Gã...""Tại sao cha lại cả tin như vậy được? Cha biết cái gì về tài chính công ty chứ? Cha không tự nhận thức được cơ thể của mình như thế nào sao? Mù lòa, thân cô thế cô, cả tin, không biết bảo vệ bản thân. Cha chỉ biết dựa dẫm vào tiền bạc của người thân, việc cha bị hãm hiếp...đúng là sớm muộn! Ngu ngốc!"Hắn nói tới khi cậu muốn khóc thì thôi, từ người bị hại, hắn biến cậu thành thủ phạm. Nhưng chưa dừng lại ở đó, những câu hỏi vẫn tiếp diễn hàng ngày. Cách hỏi của hắn rất đáng sợ, như thể đang bắt ép vậy. "Cha xin lỗi, là cha không tốt, là lỗi của cha.""Đúng, cha chỉ có thể ở bên cạnh con,chỉ có thể để con chăm sóc thôi có hiểu không? Cha nhớ lại đi, ngày con bắt cha mặc đồ lót trinh tiết...cha còn giãy giụa không chịu, cha muốn khoe cơ thể ấy cho ai nữa? Hả?!?"Thiên Vũ nhấc cổ áo cậu lên đe dọa, vì run sợ mà dương vật bị giấu trong quần trinh tiết hơi có phản ứng, cậu vội tiếp lời ngay."Cha xin lỗi...cha sẽ không như vậy nữa, không muốn ra ngoài nữa."Thiên Vũ nhoẻn miệng cười, cha thật quá ngoan ngoãn đi, thêm một thời gian nữa sẽ dừng tiêm thuốc cho cha vậy. "Cha này, kể con nghe chi tiết lúc cha bị cưỡng hiếp đi, không được sót một chi tiết nào."Tâm trạng con trai đang rất vui, cậu không thể làm mất lòng nó được. "Gã...gã bế cha lên giường, trói lại bằng thắt lưng. Bôi thứ gì đó vào...""Âm đạo và hậu môn" - Hắn nói giúp cậu."Gã trực tiếp đâm thẳng vào trong, rất đau" - Kỳ Nguyên hơi thở dồn dập khi nhớ lại, kìm lại cảm xúc sợ hãi - "Vũ Vũ..con tha cho cha đi..."Thiên Vũ bĩu môi, mới trêu một tí đã khóc rồi. Thật mất hứng mà. "Thế cha đọc truyện cho con đi, truyện con mua cho cha ấy."Đương nhiên không ở đâu bán loại sách vô đạo đức này, là chủ tịch tập đoàn K lắm tiền nhiều của thuê người viết riêng và chuyển sang ngôn ngữ cho người khiếm thị mà thôi. "Ngày hôm nay tôi lẻn ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của người nhà, họ không thích tôi đi chơi quá muộn. Khi qua nhà bạn chơi, cậu ta nói tôi thật đẹp, có thể cho cậu ta chịch được không. Tôi và cậu ấy là nam nhân, đương nhiên sẽ từ chối. Nhưng cuối cùng tôi vẫn bị cưỡng hiếp, cưỡng hiếp thật tuyệt. Bố cậu ấy cũng tham gia cùng, nói tôi phải giữ bí mật...". Thiên Vũ lau nước mắt cho cậu, sao có thể vừa đọc vừa khóc rồi ngủ quên luôn được chứ? Bắt nạt cậu thật thích, hắn có thể vừa phát kẹo ngọt, sau đó liền bắt uống thuốc đắng ngay. Vừa cởi khóa quần ra cậu đã động đậy, bừng tỉnh ngay lập tức, thở dốc sợ hãi. "Suỵt, là con. Nằm xuống ngủ tiếp đi, con mặc tã cho cha mà"Kỳ Nguyên gật đầu, lại tiếp tục nằm xuống. Thiên Vũ nhìn chim nhỏ của cha rất đáng yêu, ngày trước hắn còn có ý định cắt bỏ nó nữa. Âm hộ hồng hồng nhưng khá nhỏ, chắc hắn đưa vào sẽ làm rộng ra nhiều. Chắc chỉ làm ít đủ để mang thai thôi, còn đâu vẫn sẽ yêu thương hậu huyệt này của cha. "Nhìn cha mặc tã lót thật giống em bé quá"Việc mở lại công ty diễn ra khá suôn sẻ, nhưng hắn không nói lại với cậu. Hắn thích cậu sống trong nỗi tủi nhục đấy, hắn sẽ không dừng lại, cho đến khi điều hắn muốn thành sự thật thì thôi. Hắn muốn gì? Muốn tổ chức đám cưới, muốn cha đẻ con cho hắn, muốn cha phụ thuộc vào hắn vĩnh viễn!"Kỳ Nguyên, cha thật đáng trách...không biết giữ gìn trinh tiết chờ con. Con sẽ không tha thứ cho cha dễ dàng đâu...".Vì bắt đầu mở cửa lại công ty nên hắn không thể ở nhà thường xuyên được. Chỉ có thể mặc tã cho cha trong thời gian này. Đồ ăn chuẩn bị đủ ngay cạnh giường. "Cha, cha không đi nặng sao? Đã gần một tuần rồi""Cha...cái này..."Hắn kiểm tra hàng ngày đều chỉ thấy tiểu ra có chút. Nhìn mặt cậu hồng hồng lên cũng hiểu, chẹp miệng quở trách."Con đóng tã cho cha làm gì? Cứ thoải mái đi vào đây, còn việc gì con chưa làm cho cha nữa chứ? Rửa hậu huyệt, ở bên cha những ngày kinh nguyệt, những lần cha tiểu tiện vô ý thức. Hôm nay nhất định phải đi được cho con"Kỳ Nguyên lúng túng gật đầu, cảm thấy bản thân thật sự có lỗi. Thiên Vũ cũng phải có cuộc sống riêng, vậy mà cứ bị trói buộc bên cạnh cậu suốt. "Vũ Vũ...con, có bạn gái chưa?""Nhân tiện" - Hắn ngắt lời cậu - "Con đã xếp lịch hẹn với bác sĩ cuối tuần này rồi. Chúng ta đi vá lại màng trinh cho cha"Kỳ Nguyên giật mình, rõ ràng muốn phản đối ra mặt, tìm tay của hắn mà cầu xin. "Vũ Vũ...cha lại làm sai gì rồi sao? Cha xin lỗi, cha xin lỗi, con nói ra đi...""Không phải, nếu cha ngoan ngoãn làm, con sẽ dẫn cha đi ra ngoài chơi. Chịu không?"Kỳ Nguyên không muốn, nhưng không dám nói gì thêm nữa. Nhỡ đâu con trai sẽ giận thì sao? Hắn sẽ rời nhà mà đi thì sao? Nghĩ đến đây cậu đành mỉm cười chấp nhận, chắc Thiên Vũ sẽ không thích cậu lúc nào cũng khóc lóc đâu."Thật sự...sẽ được ra ngoài chơi sao?"Thiên Vũ đen mặt, hắn chỉ dỗ dành vài câu cho vui, mà cậu lại muốn đến vậy? Thật là...lại phải dạy dỗ cha rồi."Vũ Vũ, con có thất vọng khi gặp được cha không..."Hắn thở dài, xoa xoa đầu y rồi rời khỏi phòng. Vốn dĩ còn muốn chọc tiếp, nhưng để khi khác vậy. Nhốt Yêu 18+ 2493 lượt thích / 257104 lượt đọc Tác phẩm Nhốt Yêu thuộc thể loại ngôn tình sủng ngược đan xen, thanh mai trúc mã, 3S, cường thủ hào đoạt, H. Một lần gặp gỡ, hắn thương cô, cô cũng mến hắn. Một lần sai lầm, hắn càng yêu thương cô hơn, cô lại sợ hắn. Một lần ép yêu 100 ngày, hắn vẫn thương cô, chỉ có cô lại càng ghét hắn. Một kiếp vợ chồng, hắn đã làm cho cô yêu lại hắn rồi! Ai muốn nam chính yêu nữ chính, cưng chị vô cùng, sạch vô cùng đồng thời mãnh nam vô cùng xin mời nhập hố! Trong truyện online, chị nữ chính này thì mình nhận xét bình thường thôi. Nhưng thịt văn ngập trời mong mn ủng hộ. Ta tung chương mới luôn đây Danh sách Chap Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 [Ngoại Truyện] Có thể bạn thích? [Cao H] Hầu Gia , đợi đã ! Full -Tình Phương Hảo . Tác giả TrinhTran1202 5803868 73523 Thể loại Ngôn tình, cổ đại, cưới trước yêu sau, rating 22+ , thịt thà chất lượng, cao H , H everywhere everytime. 😬 Độ dài 28 chương đã hoàn. Mình up truyện chủ yếu sưu tầm để mọi người cùng đọc vui vẻ thư giãn là chính. Nếu cảm thấy không hợp thì come out chứ đừng buông lời cay đắng tổn thương tinh thần nhau nha quí iu 3000 ❤️ Nguồn Cung Quảng Hằng. Part 2 Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma Tác giả BanTang_ThemThit 105781 1190 Tác giả Hoa Tuyết Tế PHẦN 2 Doãn Băng Dao luôn giữ thân như ngọc, vậy mà lại "say rượu làm loạn". Xảy ra tình một đêm với một người đàn ông xa lạ. Một đêm mặc sức phóng túng, anh ta tiến vào cơ thể cô, để lại trên người cô những dấu hôn nóng bỏng. Gặp lại nhau lần thứ hai, vì cứu em trai, cô trở thành người tình bí mật, bị giam giữ đồng thời phải thỏa mãn dục vọng của anh ta, trong lòng cô luôn bị lương tâm lên án. Thì ra con người tà ác, lạnh lùng, yêu mị, bá đạo vô tình như anh ta, lại là chồng chưa cưới của người chị em tốt của cô! Cô bỗng nhiên bị biến thành kẻ thứ ba, người người căm ghét! Dần dần, cô phát hiện mục đích của anh hoàn toàn không đơn giản như vậy, thì ra trong lúc vô tình, cô đã rơi vào chiếc bẫy hoàn hảo do anh sắp đặt... Anh là ông chủ của một tập đoàn kinh tế lớn mạnh, là thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngửa tay làm mây úp tay làm mưa, biệt danh là Ngự Giao. Đối với phụ nữ, chỉ có chuyện anh không muốn, chứ hoàn toàn không có chuyện anh không chiếm được. Anh hành hạ cô, ép cô kết hôn cùng người chết. "Cho dù có phải chết, tôi cũng muốn rời khỏi anh!" Cô thực sự muốn thoát khỏi cuộc sống tối tăm không chút ánh sáng tình người này, thoát khỏi tên quỷ dữ như anh. "Doãn Băng Dao! Bất kể cô có chạy tới đâu, cho dù là địa ngục, tôi cũng sẽ tìm được cô trở về!" Mãi cho đến khi anh khiến cô bị tổn thương sâu sắc, đến khi tất cả không thể cứu vãn, anh mới phát hiện, thì ra bên trong sự thật, còn một sự thật khác... Nguồn truyện copy... Mai Táng Tuổi 18 ver ngôn tình Tác giả mengontinh_2222 20120 24 Yêu thầm cũng giống như thế, dù có lúc xa vời vợi, nhưng mình vẫn nắm giữ sợi dây, vẫn luôn ôm hy vọng. Tôi yêu Sở Chi An, yêu đến đau đớn, yêu đến xé lòng. Nhưng tôi biết tình yêu này không nên có, mà tôi cũng chưa từng trông đợi tình cảm này sẽ có kết quả tốt. Cho đến một ngày, Sở Chi An nói với tôi, tớ thích cậu. Cậu ấy nói, "An An, tớ thích cậu, từ rất lâu trước kia." "Cậu không cảm nhận được chút nào à?" [EDIT] Nữ Phụ Hào Môn Muốn Từ Hôn - Tuyền Cửu Cửu Tác giả GauStore 410598 16622 🌸Tác giả Tuyền Cửu Cửu 🌸Editor LT. 🌸Nguồn convert wikidth 🌸Nhân vật chính Diệp Thừa x Lê Thiên Thiên 🌸Thể loại Ngôn tình, hiện đại, hào môn thế gia, thật giả thiên kim, thị giác nữ chủ, HE. 🌸Tình trạng bản gốc Đã hoàn 55 chương 🌸Tình trạng edit Hoàn 08/05/2022 - 02/06/2023 - ✨ Mình không biết tiếng Trung, chỉ edit dựa trên bản cv nên chắc chắn sẽ có nhiều sai sót, mong mọi người thông cảm và góp ý nhẹ nhàng. ✨Truyện edit chưa có sự đồng ý của tác giả nên vui lòng không reup. ✨Truyện chỉ được đăng tại Wattpad GauStore chính văn và group Tiệm nhà Gấu phiên ngoại. ❤️Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ❤️ [Ngôn tình] MƯỜI NĂM SAU KHI TÔI CHẾT Tác giả DaxLam 30677 989 MƯỜI NĂM SAU KHI TÔI CHẾT Tác giả Sầm Khương Dịch Dã Lam Thể loại Ngôn tình, hiện đại, ngược luyến tình thâm, SE Số chương 12 Giới thiệu Mười năm sau khi tôi chết. Mười năm dần bị lãng quên. Tác giả note 1. Linh cảm đến từ bộ phim "Coco" 2. Ngôi thứ nhất 3. BE Dã Lam note Thêm một truyện SE nữa nhé. Trình độ mình cùi bắp. Mọi đóng góp thiện chí luôn được đón nhận. Xin cảm ơn. [CaoH] Khó mà ức chế Tác giả nhtt1225 140775 5659 Tác giả Nam Yên Bắc Vũ Convert Vespertine & Hanlac Edit nhtt1225 Trì Dư đọc một quyển ngôn tình tên là《 tổng tài cường thủ hào đoạt 》, vừa ngủ một giấc đã phát hiện mình xuyên sách, thành nữ phụ ác độc trong nguyên tác, mà nhiệm vụ chính của nữ phụ là thúc đẩy tuyến tình cảm của nam nữ chính phát triển... Chuyện thần kỳ hơn nữa, mấy nhân vật trong cuốn 《 tổng tài cường thủ hào đoạt 》cũng theo cô xuyên tới thế giới hiện thực luôn.. - Một buổi tối nọ, giao diện hộp thư thông báo hiện lên một đoạn【 nếu tuyến tình cảm của nam chính bị lệch, ngươi sẽ bị phản phệ* 】 - Trì Dư cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng trở nên suy yếu, cô hỏi thử nam chính, "Trình Ngôn, có phải anh thích tôi không?" Trình Ngôn nghiêm túc nói "Ừ!" Trì Dư trực tiếp phun một ngụm máu tươi lên mặt hắn. "Cầu xin anh đừng thích tôi mà..." "Vì sao?" Trì Dư dùng hết một hơi cuối cùng, "Anh thích... có độc..." - Trình Ngôn thống khổ rơi nước mắt "Làm sao anh cứu em đây?" Trì Dư chậm rãi mở miệng "Đi cầu xin tác giả đầu heo đi, chỉ có tác giả mới có thể cứu tôi..." - Lời của tác giả Chú ý Chính văn có khả năng không viết khôi hài như trong văn án, có thể còn có chút ngược. Có khả năng là rất nhiều bảo bối đọc qua văn án mới đồng ý lọt hố, những thấy tình tiết càng ngày càng không khôi hài sẽ bỏ đi a...╥﹏╥... thở dài thật sâu - Nam chủ Trình Ngôn Nữ chủ Trì Dư tên thật / Tô Trì Dư tên sau xuyên sách Nữ chủ trong nguyên văn Tô Giản NỮ PHỤ ĐỘC ÁC YÊU TIỀN NHƯ MẠNG Tác giả ThienPhongTuTuyet 126037 6809 Tên gốc Ác Độc Nữ Phối Ái Tài Như Mệnh - 恶毒女配爱财如命 Tác giả Tê Nha - 栖鸦​ Tình trạng Đã hoàn thành + đã edit Độ dài 15 chương + 4 ngoại truyện Thể loại truyện ngắn, ngôn tình, HE, hiện đại, hài hước, ngọt sủng, hào môn thế gia, góc nhìn nữ chính Giới thiệu truyện Năm thứ ba trở thành mợ chủ nhà họ Lục, tôi vô tình bị ngã đập đầu, mở khóa ký ức của kiếp trước. Tôi là nữ phụ độc ác trong một bộ tiểu thuyết tình cảm ngọt ngào mang hơi hướng đoàn sủng. Chồng tôi là nam thứ chính si tình âm thầm bảo vệ nữ chính. Em chồng tôi là bạn trai cũ cặn bã của nữ chính. Anh chồng tôi là nam chính tổng tài bá đạo đỉnh cấp. Còn tôi gả cho nam thứ chính, thèm muốn nam chính, tòm tèm với nam phụ thứ nhất, còn định lả lơi ong bướm trước mặt nam phụ thứ hai, ba, bốn, năm, sáu,... Tôi như con bại não liên tục tìm nữ chính gây sự, làm trời làm đất cuối cùng tự tìm đường chết. Nghe nói lúc tôi chết, trong tay còn nắm chặt chiếc bánh rán hành vừa nhặt được trong thùng rác. KHÔNG! Tôi ghét nhất là bánh rán hành! Còn nhặt trong thùng rác nữa chứ! Chạy thôi, chạy thôi! Tôi nhất quyết không chết cạnh cái bánh rán hành đâu! TÔI SỐNG TRONG GIÀU SANG, NUÔI CON, DỰA BIG BOSS [ xuyên sách ] Tác giả gaigiathichngontinh 12929 1337 Tác giả Diêm Cục Đại Long Hà Editor Gái già thích ngôn tình Giới thiệu đôi nét Rắn tinh Dư Dao Dao xuyên thành nữ diễn viên hạng ba cũng là vật hy sinh trong tiểu thuyết. Nữ diễn viên nhỏ bé đáng thương bị bôi đen tung tin ngoại tình, ông chồng giá trị kim cương bị đoạt, con trai chết thảm, sự nghiệp tuột dốc, cuối cùng cái kết thê thảm không cần nói tới. Dư Dao Dao lập chí muốn thay đổi tất cả! Từ đây, cô đá tiểu tam, luyện kỹ thuật diễn, hai tay đoạt giải! 【 trong nhà 】 Trợ lý Boss, phu nhân lại có scandal! Đầu điện thoại bên kia. Big boss nhẫn nại mà nhìn Dư Dao Dao đang quấn trên eo anh Đi xuống! Dư Dao Dao Em không xuống! Hu hu hu, chồng ơi, cái tên ảnh đế kia xấu gần chết ~ làm người ta sợ tới mức buổi tối ngủ không được nữa nè ~ chúng ta sinh thêm một nhóc con để lấn áp nỗi sợ của em đi, nha! ... Lâm thị vinh hoa Tác giả Thuvienngontinh 4836 25 Tác phẩm Lâm thị vinh hoa Tác giả Úc Vũ Trúc - Văn án Có thần tiên cùng Lâm Thanh Uyển nói, "Ngươi đem mệnh không lâu hĩ." Vì thế Lâm Thanh Uyển đáp ứng đến dị thế cho hắn làm công, thế thân hắn tảo yêu muội muội, nuôi nấng chiếu cố hắn nữ nhi, thần tiên thân thể mất đi, vì thế dòng họ, cừu gia đều tìm tới cửa đến, hoặc trở thành chướng ngại vật, lại trở thành đạp chân thạch. Đây là một cái tiểu cô cô dưỡng chất nữ nỗ lực vinh hoa phú quý chuyện xưa. [Edit - Hoàn] Em tới là để ôm anh Tác giả thuongthu9420 244011 10215 Tên Hán Việt Ngã thị lai bão đích nhĩ Tên edit Em tới là để ôm anh Tác giả Xuyên Lan Editor Shmily Bìa Góc của Sên nhỏ Tình trạng convert Hoàn thành 78 chương Tình trạng edit Hoàn edit Thể loại Ngôn tình, ngọt sủng, ngược nam, 1vs1, HE Nhân vật chính Tần Nghiên Bắc, Vân Chức [EDIT] Xuyên thành vợ cũ của nam phụ Tác giả hatieucan 3594878 228050 Tên truyện Xuyên thành vợ cũ của nam phụ CP Nguyễn Thu Thu × Trình Tuyển Tác giả Bất Tài Như Phó/ Bất Tài Như Bộc Thể loại Xuyên sách, hiện đại, sảng văn, hệ chữa trị, HE Edit Hạ Cẩn Bìa đây là bìa truyện gốc, mình chỉ sửa chữ thành Tiếng Việt thôi. ~~~~~~Văn án~~~~~~ Giới thiệu phần Văn án được lấy từ HNC Nguyễn Thu Thu xuyên vào một quyển trọng sinh, đời trước nữ chính có "bạch nguyệt quang*" yêu mà không chiếm được. Trong sách đó, bạch nguyệt quang Trình Tuyển có khuôn mặt đẹp nhưng chẳng được tích sự gì, là một mỹ nam lạnh nhạt chuyện chăn gối. Mà Nguyễn Thu Thu xuyên thành vợ cũ của bạch nguyệt quang Trình Tuyển, một nữ phụ ác độc chê nghèo ham giàu. Lúc cô xuyên vào, trên bàn đặt một tờ đơn đề nghị ly hôn. Trình Tuyển đội mưa ướt hết người, ăn mỳ tôm không dinh dưỡng. Nhìn khuôn mặt trái xoan xinh đẹp ôn tồn kia, Nguyễn Thu Thu bỗng dưng không nhịn được, bảo để mai rồi nghĩ chuyện ly hôn sau đi. ... Kết quả "nghĩ sau", sau mãi cuối cùng vẫn không ly hôn. Sau đó. Nguyễn Thu Thu Ai nói hắn là vô dụng, ai nói hắn lạnh nhạt chăn gối? Méo hiểu sao... ╯‵□′╯︵┻━┻ Thực ra đây là truyện ngọt sủng hài hước nhẹ nhàng... Có 1 số đoạn viết về trò chơi, không thích có thể nhảy qua. Note 1. 100% ngọt 2. Tác phong nam chính trong truyện này khá lạ, vì hắn không muốn sống... Tác giả LQNN203 1085792 41837 Tên truyện Trêu chọc hôn nhân. Tác giả Dạ Tử Tân. Thể loại Ngôn tình, hiện đại, hào môn thế gia, nghiệp giới tinh anh, ngọt văn, HE. Số chương 66 chương chính văn + 27 phiên ngoại. Editor LQNN203. Thiết kế bìa Fan Ruột Bánh Mì. 📢Truyện edit chưa được sự đồng ý của tác giả vui lòng không reup hay chuyển ver. 📢Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad LQNN203.

truyện nuôi nhốt 18